🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1660: Bà Hoắc ho nhẹ một tiếng

Đêm nay Hoäc Tây ngủ không ngon giấc, sáng sớm hôm sau thức dậy, con mắt sưng lên phải dùng không ít phấn mới che lấp được.

Cô nhìn người trong gương mà hoảng hốt. Thật sự đã già hơn lúc trước rồi.

Không chỉ vì đã từng sinh con, mà còn vì tâm trạng, đôi mắt của người trong gương không hề có ánh sáng, rất khác với Hoắc Tây trước đây.

Cô nhớ đến sau lần đầu tiên mất đi Trương Sùng Quang, cô cũng không như thế này.

Thì ra, từng có được vẫn rất khác.

Dưới tầng có tiếng của Miên Miên, Hoắc Tây chuẩn bị cho bản thân nhanh hơn, sau đó đi xuống tầng.

Bạch Khởi và Miên Miên đã ngồi trước bàn ăn.

Miên Miên rất ngoan, cô bé tự mình ăn cơm, chỉ thỉnh thoảng Bạch Khởi chăm sóc thôi. Hoắc Tây đi đến ngồi, thấp giọng nói: “Lát nữa tôi đưa Miên Miên về! Cậu ở

nhà nghỉ ngơi đi.”

Cô cũng không muốn Bạch Khởi tham gia quá nhiều, sức khỏe cậu ấy không tốt, mà Trương Sùng Quang gặp cậu ấy chắc chắn nói chuyện không dễ nghe, Bạch Khởi lại cười nhạt một tiếng: “Tôi về với chị đi!”

Nói xong, cậu chạm vào tóc của cô: “Sao chị lại quên rồi, bây giờ chúng ta đang là một đôi vợ chồng ân ái đấy.”

Hoắc Tây cười nhạt một tiếng. Miên Miên ăn sáng xong thì leo lên ngực Bạch Khởi, nhỏ giọng kể với bố nhỏ của mình là hôm qua cô bé đã nhìn thấy chó chó đốm nhỏ, cô bé dùng tất cả

những từ tốt đẹp nhất để miêu tả Tiểu Quang kia.

Bạch Khởi ung dung cười một tiếng: “Dì cho cậu ta đi vào sao?”

Câu này là nói với Hoắc Tây.

Hoắc Tây gật đầu: “Tôi sẽ nói với dì! Dù vậy tôi nghĩ anh ta sẽ không đến thường xuyên đâu.”

Lòng tự trọng của đàn ông không cho phép anh ta đến liên tục.

Có lễ anh ta chỉ muốn gặp Miên Miên một chút thôi.

Bạch Khởi không hỏi nữa, cậu ta ăn sáng xong thì để ít quà lên xe.

Hoắc Tây ôm Miên Miên lên xe, cô nói nhẹ: “Để tôi lái!”

Bạch Khởi lại rất kiên trì, cuối cùng vẫn là cậu ta lái.

Bà Hoắc ho nhẹ một tiếng.

Lúc này Hoắc Chấn Đông mới thấy Bạch Khởi, hừ lạnh: “Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, Sùng Quang là Sùng Quang! Không thể vì Tiểu Bạch chăm sóc Hoắc Tây hai đứa nó thì tha cho tên nhóc Sùng Quang kia được! Sao vậy, nuôi con dễ thế sao, chỉ cần gieo mạ rồi chuyện sau đó không liên quan đến nó nữa à?”

Vừa nói xong, trong sân lại vang lên tiếng xe ô tô.

Xe của Trương Sùng Quang dừng lại, anh xuống xe đóng cửa xe, rất lễ phép nói: “Ông nội!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...