🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1656: Sao vậy?

Hoắc Tây ngồi trong xe, Trương Sùng Quang đứng ngoài cửa xe. Ở giữa cách một chiếc cửa sổ của xe.

Trong không khí có mùi của cô, nó vừa làm Trương Sùng Quang mê đắm lại khiến anh phẫn hận.

Mê đắm cô, nhưng hận cô ở bên cạnh Bạch Khởi.

Trương Sùng Quang cố hết sức bỏ qua sự tồn tại của Bạch Khởi, ánh mắt anh như điện nhìn chằm chằm Hoắc Tây: “Cô ở đây sao?”

“Sao vậy? Khu biệt thự này bị Tổng Giám đốc Trương mua rồi sao?”

“Đúng là không có! Chỉ là tôi thấy thật trùng hợp!”

Hoắc Tây cười nhạt nhẽo: “Đúng là trùng hợp thật! Bây giờ Tổng Giám đốc Trương có thể nhường đường không? Chúng tôi phải về nhà.”

“Về nhà!” Trương Sùng Quang nhấm nuốt nhắc lại hai từ này.

Anh bỗng dưng bật cười, nghiêng người đi đến, gần như ghé sát vào tai Hoắc Tây: “Chúng ta cũng đã từng có nhà! Chúng ta thậm chí còn có hôn ước.”

“Đã không còn từ lâu rồi!” Hoắc Tây lạnh lùng, cô dặn tài xế: “Đi vòng sang bên cạnh đi!”

Nhưng Trương Sùng Quang lại trở lại xe, lái xe tránh sang, dáng vẻ rất nhẹ nhàng phong độ.

Chỉ là mắt của anh cực kỳ u ám.

Anh ngồi trong xe nhìn xe Hoắc Tây rời đi, lặng lẽ nhìn một lúc lâu rồi mới để điếu thuốc lên môi.

Một lúc sau, anh lại không nhớ nữa.

Người anh nặng nề ngã trên ghế dựa, anh nghĩ, đây chính là sự gặp lại của bọn họ.

Ngoài xe, vang lên tiếng leo trèo. Trương Sùng Quang mở cửa xe, thấy một con chó đốm nhỏ ở chỗ thư ký. Thư ký ngại ngùng nói: “Hình như nó ngửi được mùi của ngài rồi!”

Trương Sùng Quay quay người ôm lấy con chó nhỏ hai tháng tuổi ấy, chó con tựa vào ngực anh, liếm láp tay anh, nhìn dễ thương đáng yêu.

Trương Sùng Quang nhớ đến Hoắc Miên Miên.

Con gái của anh và Hoắc Tây.

Hôm nay anh gần như dồn hết sự chú ý lên người Hoắc Tây, bé con ấy anh còn chưa thấy rõ ràng, chỉ biết là da rất trắng, tóc màu nâu như anh thích... Mặc một chiếc váy hoa nhí xinh đẹp, thoáng chốc, anh cứ tưởng nhìn thấy Hoắc Tây khi còn bé.

Trương Sùng Quang rất muốn ôm cô bé một lần, nhưng bây giờ anh chỉ có thể ôm một con chó nhỏ!

Anh để con chó lên đầu gối, một tay lái xe về nhà.

Xe dừng lại, lại nhận ra nhà của Hoắc Tây và anh ở trước sau, dù cách mấy chục mét nhưng chỉ cần muốn thì vẫn có thể thấy được tình hình của bên đối diện.

Trùng hợp thật đấy!

Hoắc Miên Miên đi về phía trước hai bước, nhìn hơn nửa ngày, sau đó ngước mắt nhìn về phía người đàn ông đối diện.

Cách nhau không đến hai mươi mét, Trương Sùng Quang chỉ nhìn máu mủ của mình.

Cô bé rất đáng yêu, giống như con búp bê vải vậy, mắt cô bé rất to; Trương Sùng Quang chỉ Tiểu Quang: “Cháu thích không?” Hoắc Miên Miên gật đầu, sau đó nghĩ lại, lại lắc đầu.

Cuối cùng bóng dáng bé nhỏ chạy vào trong nhà, đúng lúc va vào ngực Hoắc Tây, nhỏ giọng nói: “Mẹ.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...