🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1655: Tôi sẽ không buông bỏ đâu!

Lâm Tòng cũng cười một tiếng: “Tôi đã không mơ mộng hão huyền từ lâu rồi! Cô ấy vốn không thích tôi, thật ra tôi cũng không mất gì. Nhưng Trương Sùng Quang, cậu từng có được tất cả những gì thuộc về cô ấy, không phải cũng dễ dàng đánh mất sao? Lại nói nữa, hai chúng ta cuối cùng ai thảm hơn ai đây!”

Nói xong, anh ta cười ha hả, cười đến rợn người.

Trương Sùng Quang trực tiếp cúp điện thoại.

Anh gọi một cuộc điện thoại đi, sắp xếp người tiếp tục đối phó Lâm Tòng. Đến lúc Lâm Tòng cơm cũng không kịp ăn, anh ta còn có thể khoe khoang, cười nhạo. anh nữa không?

Đúng rồi, anh còn đưa Thẩm Thanh Liên đến bên cạnh Lâm Tòng.

Một bình rượu mạnh để bọn họ làm chuyện tốt.

Bây giờ Thẩm Thanh Liên ở cùng Lâm Tòng, dựa vào Lâm Tòng đi bê vác kiếm sống, hai người đều sống rất thảm.

Hoắc Doãn Tư nói anh biến thái. Trương Sùng Quang thừa nhận, anh biến thái, anh vì Hoắc Tây mà phát điên. Nhưng cô ấy lại không chịu quay lại nhìn anh một cái.

Bây giờ cô đã về, lại không chấp nhận anh, lại còn ở bên cạnh Bạch Khởi... Để con gái của bọn họ gọi Bạch Khởi là bố nhỏ...

Rầm một tiếng. Nước rửa tay trên bồn bị cậu hất văng xuống đất. Dì quét dọn đi tới.

Trương Sùng Quang viết một tấm séc, ném lên bồn, thấp giọng nói: “Bồi thường.”

Chờ anh rời đi, dì mới cầm lấy tờ séc nhìn thoáng qua. Một trăm vạn!

Dì trực tiếp mắng: “Người có tiền đều bị thần kinh à

Trong chiếc xe màu đen.

Miên Miên ngồi trên đùi Bạch Khởi, nghiêng đầu ngủ thiếp đi, Bạch Khởi vuốt mái tóc mềm của cô bé, nghiêng đầu nhìn Hoäc Tây.

Từ khi lên xe, Hoắc Tây không nói một lời nào.

Cậu ta cười nhạt: “Chị còn cảm giác gì khi gặp lại anh ta không?”

Hoắc Tây quay đầu nhìn cậu ta, một lúc sau lắc đầu: “Sao có thể được?”

Bạch Khởi cúi đầu chăm chú nhìn khuôn mặt đang ngủ, cậu ta hôn bé con một cái, giọng nói lại thấp hơn: “Tôi sợ chị dao động! Ai cũng nói một khi người đàn ông chạm vào người phụ nữ, người phụ nữ sẽ không thể xa rời. Hoắc Tây, tôi sợ chị chơi với lửa có ngày chết cháy, sợ cuối cùng chị không thể nào tách ra được."

“Sẽ không!”

Ánh mắt Hoắc Tây cũng rơi vào khuôn mặt của con gái nhỏ, cô rất kiên định: “Nếu không vì Miên Miên, tôi sẽ không gặp anh ta!”

Bạch Khởi không nói nữa. Cậu ta cầm chăn nhỏ đắp lên người Miên Miên, nhẹ nhàng vỗ về cô bé.

Miên Miên ngoan ngoãn dựa vào lòng cậu ta.

Bạch Khởi vừa đau lòng vừa tiếc nuối, nếu như mạng sống của cậu ta có thể kéo dài thêm một chút thì có thể nhìn Miên Miên lớn lên... Trở thành một cô gái nhỏ xinh đẹp, thậm chí kết hôn.

Cậu ta cũng muốn thấy Hoắc Tây hạnh phúc.

Dù là ai, chỉ cần không phải Trương Sùng Quang, bởi vì anh ta không xứng.

Hoắc Tây vẫn luôn im lặng, khi gần đến biệt thự, điện thoại của cô hiện lên tin nhắn.

“Tôi sẽ không buông bỏ đâu!”

Căn biệt thự này, vậy lại cùng một khu với biệt thự mà Trương Sùng Quang đã chuẩn bị.

Hai chiếc xe trước sau đi vào cửa lớn. Đúng lúc gặp được.

Xe Trương Sùng Quang từ từ dừng trước mặt xe Hoắc Tây, anh xuống xe, đóng cửa xe đi về phía đó.

Hoáắc Tây hạ thấp cửa sổ xe: “Ông Trương, anh đang chắn đường của tôi đấy!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...