Hoắc Tây không nghe lọt một câu.
Nửa tiếng sau, xe lái đến bệnh viện, vào bãi đỗ xe, cô nhìn thấy chiếc xe thể thao màu đen kia của Trương Sùng Quang.
Cô thậm chí không cần đến khoa nội trú, liền có thể thấy được chồng tương lai của cô đang dây dưa với Thẩm Thanh Liên.
Cách nhau một tấm kính thuỷ tinh.
Cô nhìn thấy Thẩm Thanh Liên ngồi ở ghế lái phụ bên Trương Sùng Quang, vẻ mặt hốc hác tiều tụy, dáng vẻ cô đơn không ai nương tựa ngồi sát vào trong ngực của Trương Sùng Quang, người đàn ông dường như định đẩy cô ta ra, nhưng cuối cùng không nỡ.
Đôi nam nữ kia lẳng lặng ôm nhau.
Giống như người yêu đang trong tình yêu cháy bỏng.
Hoắc Tây nhìn xuống, cô nhìn bàn tay nắm vô lăng của mình, nắm chặt đến mức trắng bệch.
Cho dù đã đoán được, nhưng khoảnh khắc này cô vẫn thấy cực kỳ khó chịu.
Thậm chí cô buồn nôn muốn ói.
Tối hôm qua cô cũng hỏi bản thân đòi hỏi nhiều sao?
Nhưng thật ra là không nhiều, chẳng qua là một tình yêu trong sạch, một người đàn ông chân chính thuộc về mình, nhưng Trương Sùng Quang cậu không
làm được.
Vào lúc Thẩm Thanh Liên mất đi Lâm Tòng, mất đi tất cả, thì Trương Sùng Quang nhớ ra mình chính là mối tình đầu của Thẩm Thanh Liên.
Cậu thương xót và chăm sóc cho cô ta.
Cậu đã quên, cậu vì mối tình đầu Thẩm Thanh Liên mà phản bội Hoắc Tây. Hoắc Tây cười rất thoải mái.
Cười nhạo chính mình, nhưng thật ra do tự mình tìm đến.
Sau hai mươi năm cô yêu Trương Sùng Quang, vào thời khắc này cô chợt
thấy, tất cả vẻ rộng lượng bên ngoài của mình đều có thể buông bỏ, không đáng giá.
Họ đã đính hôn, có con. Nhưng vẫn không thể trói buộc được cậu.
Hoắc Tây không làm phiền đến đôi tình nhân kia, cô chỉ bình tĩnh khởi động xe, bình tĩnh lái xe rời đi.
Xe của cô hoạt động rất tốt, tiếng xe lúc khởi động rất êm tai.
Thậm chí xe đi lướt qua xe của Trương Sùng Quang.
Nhưng cánh tay của người phụ nữ chặn tầm mắt của cậu, Hoắc Tây cứ vậy bước ra khỏi thế giới của cậu, lái xe rời đi, khi cô liếc nhìn lần cuối, khoé mắt của Hoắc Tây ngấn nước ~
Phản chiếu dáng vẻ của Trương Sùng Quang.
Hoắc Tây rời đi.
Cô trở về nhà, không thu dọn hành lý, chỉ cầm hộ chiếu và giấy tờ.
Cô có hộ chiếu của nhiều nước, có thể bay bất cứ lúc nào.
Hoắc Minh nhìn điện thoại sửng sốt nửa ngày, sau đó ông gọi điện ngay cho Trương Sùng Quang, vừa kết nối liền gào lên: “Sùng Quang tụi bây làm cái gì thết Tại sao Hoắc Tây muốn huỷ bỏ hôn lễ? Cậu đã làm cái gì hả... ra ngoài kiếm phụ nữ sao?”
Trương Sùng Quang sửng sốt, cậu không nghĩ ngợi đã nói không có.
Chỉ là sau khi nói xong, cậu liền nhìn áo khoác kia trên xe của mình, Thẩm Thanh Liên vô tình để lại.
Hoắc Tây... nhìn thấy rồi...
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?