🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 163: Ôn Noãn nhẹ nhàng run rẩy

Mình mới cập nhật thêm nội dung ở chương 158. Các bạn xem lại giúp mình nhé để nắm rõ mạch truyện

==================================================

Ôn Noãn bắt chước động tác của anh, cũng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh.

Cô rướn người lên, hơi thở nhẹ nhàng phả lên vành tai anh: “Không phải là làm ở căn hộ đâu! Hoắc Minh... Quan hệ của chúng ta chỉ phù hợp ở khách sạn thôi! Còn nữa, đừng nói chữ “nhà” này, bởi vì nó sẽ phá hỏng những thứ tốt đẹp.”

Động tác của Hoäc Minh chợt dừng lại. Anh chống người lên, chăm chú nhìn cô từ trên xuống.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc, từng đường nét trên khuôn mặt như một bức tranh.

Thế nhưng nhìn cô không hề có chút cảm xúc động tình nào, một màn dây dưa cùng anh vừa rồi chẳng qua chỉ là màn kịch mà thôi...

Ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng vuốt ve đuôi lông. mày của cô, đó chính là chỗ anh thích chạm vào nhất.

Ôn Noãn nhẹ nhàng run rẩy.

Hoäc Minh cũng tức giận. Giờ phút này, mặc dù anh đang có nhu cầu, thế nhưng lòng tự trọng của đàn ông không cho phép anh tiếp tục.

Anh cúi người xuống, khẽ căn vành tai cô.

“Cô giáo Ôn, em nói rất đúng! Mặc dù tôi và Kiều An đã chia tay, nhưng tình cảm giữa hai bên gia đình vẫn còn đó, không bao giờ có thể làm loạn thành như tôi với em bây giờ... Em muốn dọn ra ngoài cũng được, nhưng sau này cục cưng đừng hối hận nhé!”

Anh nói có phần gay gắt: “Được tôi cho ăn kẹo quen rồi, đột nhiên lại trống rỗng như vậy có phải sẽ rất khó chịu

không?”

Bàn về vấn đề đùa giỡn lưu manh, phụ nữ vĩnh viễn không phải là đối thủ của đàn ông.

Ôn Noãn tức tới mức mặt đỏ bừng!

Hoäc Minh cười khẽ một tiếng.

Anh đứng dậy, đứng ở đuôi giường, chỉnh lại thắt lưng ngay trước mặt cô, động tác chậm rãi kia ít nhiều gì cũng mang theo một chút ý đùa cợt...

Ôn Noãn biết, đây mới là Hoäc Minh.

Cho dù anh có xuất säc như thế nào, danh tiếng vang dội bao nhiêu, cái gì mà Diêm Vương của ngành luật chính trị, cuối cùng cũng không bù được với việc anh cũng chỉ năm trong vòng luẩn quẩn đó, chính là cái giới mà mọi người đàn ông trong đó đều khá biết cách chơi đùa và thao túng phụ nữ.

Ôn Noãn tức giận giơ chân đá anh.

Hoắc Minh dễ dàng bắt được chân cô, cứ dùng tư thế như vậy để tới gần cô.

Hoäc Minh lại kề sát cô thêm một chút, thực ra anh vẫn rất muốn, nhưng cuối cùng vẫn nghiến răng mà tách ra.

Khi anh rời đi, cánh cửa bị sập lại phát ra tiếng “rầm”.

Ôn Noãn nghĩ, cô đã làm cho cậu ấm xuất thân cao quý này không vui rồi, thế nhưng anh có vui hay không lại chẳng phải việc của cô!

Cô không muốn cử động, cứ vậy mà kéo chăn lên, mơ màng ngủ mất.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...