🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1624: Cậu cũng nhớ cô!

Hoắc Tây mỉm cười: "Được rồi, đừng làm màu nữa! Chị đi đây!"

Hoắc Tây đi gặp khách hàng thật, sau một ngày dài làm việc, khi trở về căn hộ đã là chín giờ tối. Có hai cuộc gọi nhỡ của Trương Sùng Quang, cô không gọi lại ngay mà đứng trước cửa sổ sát trần của căn hộ, lặng lẽ suy nghĩ về mọi thứ.

Có lẽ cô thực sự muốn kết hôn rồi.

Cô cũng muốn có con.

Một Tiểu Sùng Quang hoặc Tiểu Hoäc Tây, dù là ai hẳn cũng sẽ rất dễ thương!

Hoắc Tây cầm điện thoại gửi tin nhắn Zalo: [Bao giờ anh về? Trương Sùng Quang, em nhớ anh.]

Bên kia nhanh chóng trả lời: [Còn ba ngày nữal]

Cậu cũng nhớ cô!

Hoắc Tây nhìn một hồi, đặt điện thoại xuống, nhìn về phương đông.

Cách nhau hàng ngàn km, Trương Sùng Quang ở phía bên kia.

Hoắc Tây nhịn không được lại gửi thêm một tin nhắn Zalo: [Hôm nay Lục Thước đưa Lục Huân tới nhà, bụng Lục Huân chưa to, nhưng em thấy cô ấy ăn rất nhiều!]

Ở thành phố H, Trương Sùng Quang lặng lẽ xem tin nhắn Zalo này.

Một lúc lâu sau cậu cũng không trả lời lại.

Cậu hiểu Hoắc Tây, cô nói như vậy rõ ràng là muốn có con, nhưng bọn họ không có con thì tốt hơn, anh cũng... thắt ống dẫn tinh rồi!

Thật lâu sau, cậu mới trả lời: [Bữa trưa nhất định phải ăn cơm thật ngon.] Hoắc Tây đợi cả buổi, nhìn thấy tin này thì không khỏi có chút thất vọng!

Nhưng cô là phụ nữ, không thể trực tiếp nói với cậu: Trương Sùng Quang, chúng ta kết hôn đi, chúng ta sinh con đi!

Cả đêm cô ngủ không ngon. Tương tự, Trương Sùng Quang cũng trằn trọc suốt đêm.

Cậu nghĩ đi nghĩ lại những lời của Hoäc Tây, nghĩ về nhiều khả năng khác nhau... nhưng cuối cùng cậu vẫn kiên quyết lựa chọn sự an toàn của Hoắc Tây.

Vài ngày sau, Trương Sùng Quang trở về.

Cậu không bảo Hoäắc Tây đi đón máy bay mà buổi tối trực tiếp đến căn hộ của cô, nấu ăn cho cô.

Hoắc Tây về sớm, khoảng bảy giờ.

Vừa bước vào cửa, Trương Sùng Quang đã ấn cô vào ván cửa mà hôn. Hoắc Tây nói nhỏ: “Em còn đang cầm cặp đấy!”

“Nhớ em!” Giọng cậu cũng khàn khàn.

Cậu vừa hôn cô vừa khiến cô cảm thấy thoải mái.

Hoắc Tây ngả người trên gối, nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía trên. Khi người đàn ông này “yêu”, biểu cảm sẽ không được tốt cho lắm, có chút tàn nhãn, động tình đến vặn vẹo, nhưng chính điều đó lại khiến cậu trở nên hấp dẫn hơn.

Ngón tay Hoắc Tây vuốt ve sống mũi cậu, nói khế: "Người ta hay nói chỗ này thẳng thì rất lợi hại!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...