🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1621: Mọi thứ bình tĩnh lại

Hoắc Tây run rẩy vô cùng.

Cô cụp mắt xuống, đôi con ngươi đen láy ngấn nước, giống như một con thú nhỏ ngây thơ.

Vốn dĩ Trương Sùng Quang chỉ muốn lấy lòng cô.

Nhưng cô như thế này...

Cậu quả thực muốn nuốt chửng cô!

Dưới sự dày vò của sung sướng và ngọt ngào, Hoắc Tây gần như quên mất mình đang ở đâu, cũng gần như quên mất quá khứ, tất cả những gì cô còn lại chỉ là ba chữ... Trương Sùng Quang!

Mọi thứ bình tĩnh lại.

Trương Sùng Quang ghé sát vào tai Hoắc Tây, hôn lên vành tai non nớt của cô, khản giọng nói: “Em đổ mồ hôi nhiều quái!”

Khiến làn da trơn bóng.

Hoắc Tây còn chưa khôi phục tỉnh thần lại, cô khế thở dốc, đồng tử thậm chí còn không có tiêu cự.

Trương Sùng Quang kìm lòng không đặng mà hôn cô.

Môi răng quyện vào nhau, phải rất lâu cô mới tỉnh táo lại, chống lên vai cậu, thấp giọng phản kháng: “Trương Sùng Quang...”

"Anh cũng không chê em bẩn!"

Cậu áp vào đôi môi mềm mại của cô, hôn một cách dịu dàng và kiên nhẫn. Mấy phút sau, cô cuối cùng cũng không chịu nổi nữa mà nâng người lên phối hợp với cậu!

Đêm nay ôn nhu và kiều diễm.

Dù cậu không thực sự cho cô nhưng vẫn làm cô thỏa mãn.

Buổi sáng, Hoắc Tây thức dậy.

Trương Sùng Quang không còn ở trên giường, trong phòng khách sạn yên tĩnh, Hoắc Tây muốn ngồi dậy mới phát hiện bên cạnh gối có một chiếc hộp nhung.

Một cái hộp nhỏ vuông vắn, rất tinh xảo.

Hoắc Tây cầm lên, mở ra xem.

Đó là một chiếc nhẫn kim cương hình quả lê, nặng khoảng sáu carat, được cắt hoàn hảo và rực rỡ.

Hoắc Tây nhìn hồi lâu.

Cô đeo nó vào ngón đeo nhẫn của mình thử, vô cùng vừa vặn.

Cô lại nằm xuống, giơ tay lên ngắm nhìn hồi lâu, nhìn thế nào cũng thấy thích. Cô lấy điện thoại di động bấm số của Trương Sùng Quang.

Có lẽ cậu đang họp, điện thoại cúp máy, nhưng ngay lập tức có tin nhắn Zalo: [Có thích không?]

Hoắc Tây không hề dè dặt: [Rất thích.]

Trương Sùng Quang cách một màn hình mỉm cười, trả lời lại: [Luật sư Hoắc. thích là tốt rồi.]

Hoắc Tây biết cậu bận nên không làm phiền nữa.

Nhưng ở văn phòng luật có một vụ án xảy ra chút vấn đề nên buổi chiều Hoắc Tây phải quay lại thành phố B.

Dù Trương Sùng Quang không muốn rời đi nhưng cũng không ép cô ở lại. Ngay trong đêm, cậu gửi tin nhắn Zalo cho Hoắc Tây.

Đó là cảnh đêm bên ngoài cửa sổ sát trần của khách sạn, tất cả ánh đèn neon của thành phố H đều được ghi lại trong ống kính.

Cậu còn thêm dòng chữ: [Một mình khá cô đơnl]

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...