🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 161: Thật sự không gọi điện được sao?

Mình mới cập nhật thêm nội dung ở chương 158. Các bạn xem lại giúp mình nhé để nắm rõ mạch truyện

==================================================

Ôn Noãn cười ra nước mắt.

Đáng đời!

Ai bảo cô tin tưởng anh, ai bảo cô nhịn không được thích anh? Cô lại cho rằng người đàn ông như Hoắc Minh sế

động lòng với mình!

Ôn Noãn ngâm nửa giờ, toàn thân đều mềm nhữn không có sức lực.

Chuông cửa reo.

Ôn Noãn tưởng là phục vụ phòng, chống người ngồi dậy bọc áo tắm.

Nhưng cửa mở ra, bên ngoài là Hoắc Minh đang đứng.

Anh cũng không khá hơn cô chỗ nào, toàn thân đều ướt sũng.

Ôn Noãn chặn ở cửa.

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, giọng nói càng khàn: “Ôn Noãn, để tôi vào.”

Ôn Noãn nghiêng người cho anh đi vào.

Bọn họ quả thật cần nói chuyện, tình hình bây giờ, có một số việc vẫn nên nói rõ ràng thì tốt hơn.

Hoắc Minh cầm khăn lau mặt.

Lau xong, anh vươn tay về phía Ôn Noãn.

Động tác này tương đối dịu dàng, nhưng Ôn Noãn thờ ơ, cô hờ hững nói: “Có chuyện gì anh cứ nói thẳng đi! Chuyện này... không cần thiết.”

Hoắc Minh biết cô tức giận.

Anh đã sống chung với cô đã được một khoảng thời gian, từ trước đến giờ biết tính cô nóng nảy, bình thường không ảnh hưởng lớn nên chỉ cần ầm ï một chút sẽ hết, nhưng hôm nay xảy ra chuyện như vậy, nếu anh không giải thích không dỗ dành, có lẽ cô sẽ tức giận rất lâu.

Anh đi tới trước mặt cô, nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn gặp cô ta, là chú Kiều nhờ tôi qua xem, chú ấy nói tình trạng của Kiều An rất tệ.”

Ôn Noãn đờ đẫn nghe.

Hoắc Minh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô: “Em tức giận

cũng đúng, Kiều An ném điện thoại di động của anh xuống nước, nên mới không gọi điện cho em.”

Ôn Noãn rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh: “Hoắc Minh, bây giờ anh đang giải thích hay đang lừa quỷ?”

Hoắc Minh khẽ nhíu mày.

Một người đàn ông có thân phận như anh, sẽ không giải thích cho phụ nữ cái gì, chứ đừng nói chỉ là hạ mình năn nỉ.

Ôn Noãn lại cười.

“Thật sự không gọi điện được sao?”

“Không phải vậy!”

Hoắc Minh cau mày, anh muốn chạm vào cô.

Ôn Noãn không cho anh chạm vào, cô lùi về phía sau một bước đối diện với anh.

Giọng nói cô nhẹ nhàng nhưng kiên định: “Anh nói đúng, tôi không phải! Hoắc Minh, anh đã gặp qua người phụ nữ nào đã lên giường lại còn muốn nấu cơm thắt cà vạt cho anh, giúp anh giặt quần áo, còn muốn quét dọn vệ sinh, mở nước cho anh tắm rửa chưa?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...