🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1607: Hoắc Tây vẫn đứng đó

Trương Sùng Quang cầm điện thoại, muốn gọi điện thoại cho cô, muốn hỏi cô ở đâu, có phải còn ở trong căn hộ của bọn họ hay không, nhưng điện thoại còn chưa gọi thì bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.

Cậu nghĩ đó là phục vụ phòng.

Nhưng cửa mở ra thì ngây dại, người đứng ngoài cửa chính là Thẩm Thanh Liên.

Trương Sùng Quang nhìn chân cô ta đứng thẳng, cũng không bất ngờ như thế, nhiều năm trước Thẩm Thanh Liên ngã từ trên núi xuống, chân đã tàn phế, bác sĩ nói chỉ cần kiên trì phục hồi sức khỏe là có hi vọng khôi phục, nhưng cô ta không muốn.

Cô ta ngồi trên xe lăn và khóc suốt ngày.

Cuối cùng, Lâm Tòng cưới cô tal

Có lẽ chân của cô ta, cho tới bây giờ cũng không tàn phế, nhưng là thủ đoạn để trói chặt Lâm Tòng mà thôi!

Trương Sùng Quang chặn ở cửa, cũng không cho cô ta đi vào. Trên người Thẩm Thanh Liên mặc một bộ váy rất thanh thuần, tóc của cô ta cũng nhuộm lại màu đen, thẳng, mượt, vắt ở phía sau vai, nhìn có vài phần xinh đẹp khi còn trẻ.

Cô ta điềm đạm đáng yêu nhìn Trương Sùng Quang: “Anh không mời tôi vào sao?”

Giọng điệu của Trương Sùng Quang không được tốt lắm: “Cô tới làm gì?” Nói xong, cậu muốn đóng cửa, nhưng Thẩm Thanh Liên lập tức bắt lấy cánh tay của cậu, cắn môi nói nhỏ: “Đừng đuổi tôi đi! Sùng Quang... nhiều năm như vậy,

chẳng lẽ anh còn không biết tâm ý của tôi đối với anh sao?”

Ánh mắt Trương Sùng Quang thản nhiên: “Những lời này, cô nên nói với Lâm Tòng!"

Môi Thẩm Thanh Liên khế run. Một lúc lâu sau cô ta mới nghẹn lời: “Nhưng người tôi thích là anh!”

Trương Sùng Quang dứt khoát nói rõ ràng: “Bây giờ tôi không có chút tình cảm nào với cô! Thẩm Thanh Liên...”

“Trương Sùng Quang!”

“Anh đã từng thích tôi! Tôi không tin anh chưa từng thích tôi!”

Thẩm Thanh Liên bỗng nhiên dùng sức ôm lấy cậu, mềm yếu lại ôm chặt lấy cậu: “Lúc chúng ta ở nước Mỹ tốt như vậy, anh đã nói anh thích một cô gái như tôi!"

“Có phải cô điên rồi không?” Trương Sùng Quang dùng sức đẩy cô ta ra.

Nhưng Thẩm Thanh Liên lại gắt gao ôm không buông, thanh âm của cô ta vỡ vụn: “Trương Sùng Quang, tôi yêu anh!”

Nói xong liền ngửa đầu, muốn hôn cậu! Ánh mắt Trương Sùng Quang lại dừng lại.

Cậu nhìn thấy Hoắc Tây, trên người Hoắc Tây vẫn là trang phục đi làm, trong tay là chiếc cặp công tác.

Cô dựa vào vách tường, cũng không biết nhìn bao lâu.

Trương Sùng Quang dùng sức đẩy, chân Thẩm Thanh Liên không giữ chắc, cứ như vậy bị đẩy ngã trên mặt đất... Cô ta khẽ nhíu mày: “Đaul”

Một luồng máu tươi, từ chân cô ta, chậm rãi chảy xuống.

Trương Sùng Quang trực tiếp xuống lầu, đến lâu một gọi taxi, đi đến bệnh viện.

Cậu đến kịp lúc, con của Thẩm Thanh Liên đã được bảo vệ.

Trong phòng bệnh yên tĩnh, Trương Sùng Quang cầm điện thoại: “Tôi bảo Lâm Tòng tới đây với cô!”

Nhưng lúc cậu mới muốn gọi điện thoại, Thẩm Thanh Liên hất rơi điện thoại trong tay cậu , giọng nói của cô ta sắc bén hơn bình thường, ngữ khí càng kích động: "Không phải là con của Lâm Tòng!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...