🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1601: Không được nhìn!

Trương Sùng Quang nhìn cô: “Cậu đang đợi người?”

Trên người Hoắc Tây đang chảy máu, cô cảm thấy bây giờ tiếp xúc với cậu rất ngại ngùng nên muốn đuổi cậu đi, nhưng Trương Sùng Quang lại ngửi được một mùi máu tanh rất bí mật.

Cậu muốn hỏi cô có phải đang chảy máu không.

Nhưng cậu cũng đã từng học tiết sinh lý, muốn lên tiếng đã hiểu rồi.

Ánh mắt nhìn xuống bụng của cô.

Bầu không khí có chút kỳ diệu, thiếu niên và cô gái mười sáu tuổi có chút không tự tại.

“Không được nhìn!” Mặt của Hoäc Tây đỏ hơn.

Trương Sùng Quang lúc nhỏ rất nhiều cô, cũng không cảm thấy gì, lúc đó sờ vào bụng cô: “Có phải chỗ này khó chịu?”

Cậu hỏi rất tỉ mỉ lại nghiêm túc.

Hoắc Tây muốn lấy tay ra nhưng Trương Sùng Quang không chỉ không lấy tay ra trái lại còn xoa nhẹ trên bụng cô: “Như vậy có đỡ hơn không?”

Hoắc Tây tức đến đỏ mặt: “Máu chảy nhiều hơn rồi!”

Trương Sùng Quang đột nhiên cởi áo khoác.

Cậu mười sáu tuổi đã cao một mét tám hai, áo khoác của cậu có thể cho cô mặc thành cô quấn cô như vậy, cậu trực tiếp bế cô lên.

Hoắc Tây giạt mình.

Cô ôm cổ cậu, nhỏ tiếng gọi: “Trương Sùng Quang?”

Hoàng hôn buông xuống, người trong trường dần ít đi nhưng vẫn có người. Những người đó nhìn về phía bên đây.

Hoắc Tây muốn nhảy xuống , chân dài dài nhẹ đáng nhưng bị người kia đè lại: “Đừng động không phải đang chảy máu sao?”

Hoắc Tây nhìn cậu.

Cô dựa vào cậu rất gần, cô có thể ngửi được mùi hương dễ chịu trên người cậu, sạch sẽ không giống như đàn ông trưởng thành.

Hoắc Tây thích Trương Sùng Quang, nhưng cô là một thiếu nữ bị người khác bế cũng phải ngại ngùng!

Hai trái tim thiếu niên cứ đập thình thịch, nhưng ai cũng không nói thêm chữ nào.

Lão Triệu cũng là người từng trải.

Vừa nhìn đã biết, nhanh chóng chạy ra ngoài mua nước đường nâu, nói: “Uống cái này ngọt!”

Hoắc Tây hoảng loạn.

Cô cắn môi: “Trương Sùng Quang đều tại cậu!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...