🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1570: Chúng ta ăn cơm!

Trương Sùng Quang nhìn cô.

Hoắc Tây lại không muốn nghe những lời đó, nói nhẹ: “Không phải nấu cơm xong rồi sao, tôi đói rồi, tôi muốn ăn!”

“Được! Chúng ta ăn cơm!”

Mắt cậu sâu thẳm, cậu muốn ôm cô dậy.

Nhưng Hoắc Tây từ chối.

Cò tựa vào đâu giường, cả người lộ ra sự mềm mại yếu ớt: “Tôi tự đi được! Cậu ra ngoài trước đi, tôi muốn thay quần áo.”

Chỗ này không có quần áo để cô thay.

Trương Sùng Quang đi ra phòng đế đ’ô, lấy cho cô chiếc áo lông của mình, còn có một cái quần thể thao bé hơn một chút, Hoắc Tây cao, vậy mà cũng mặc được.

Cô không tránh cậu, trực tiếp thay luôn.

Trương Sùng Quang nhìn cô chằm chằm.

Khi cô cởi quần áo, bụng dưới bằng phẳng căng đầy có một nốt ruồi nhạt màu đỏ cực kỳ gợi cảm. Cậu vẫn nhớ rõ những đêm làm tình kia, cậu đã hôn lên viên nốt ruồi này vô số lần.

Mỗi lần, Hoắc Táy đều ôm sát cổ cậu.

Cô sẽ thấp giọng lẩm bẩm: “Trương Sùng Quang, đừng có hôn.”

Trương Sùng Quang nghĩ đến chuyện đã qua, mắt cậu để lộ sự cô đơn, cậu không nhịn được nhẹ nhàng sờ tóc cô.

Hoắc Tây cảm nhận được.

Hai mắt nhìn nhau im lặng suốt mấy giây.

Hoắc Tây nhếch môi dưới đi về phía phòng khách, Trương Sùng Quang trải gọn ga giường rồi mới ra ngoài.

Hoắc Tây ngồi trên bàn ăn chơi điện thoại.

Trương Sùng Quang làm nóng thức ăn rồi bê lên bàn, cậu vổn muốn rút điện thoại của cô nói cô không được chơi, nhưng hành động này lại thân mật quá, cậu sợ Hoắc Tây không vui nên nói nhẹ: “Ăn cơm xong rồi lại chơi!”

Hoắc Tây liếc cậu một cái rồi cất điện thoại đi.

Trương Sùng Quang múc cho cô một bát canh, khi Hoắc Tây ăn canh, cậu hỏi vu vơ: “Hôm nay ở văn phòng luật không có chuyện gì sao?”

Hoắc Tây dừng một lúc.

Cô ngay thẳng cười nói: “Không phải tôi đi với cậu sao?

Lời này không mặn không nhạt, đừng nói

đến dỗ ngon dổ ngọt gì hết, sao Trương Sùng Quang lại không hiếu được, nhưng cậu cũng chỉ có thể giả vờ như không hiểu mà thôi.

Cậu nấu cơm rất ngon, Hoắc Tây không muốn hành hạ dạ dày của mình, có cơm ăn thật tốt.

Cơm nước xong xuôi, cô ngồi lên ghế sofa tiếp tục chơi điện thoại.

Cô tải mấy trò chơi linh tinh, thấy cũng không tệ lắm.

Trương Sùng Quang làm xong hết việc nhà, cậu đến ngồi cạnh cô, bật tivi, sau đó rất tự nhiên kéo Hoắc Tây lại. Trên màn hình tivi đang chiếu phim tình cảm, cậu hôn lên trán cô dịu dàng nói: “Bộ phim này tôi đã từng nghe cậu nhắc đến, cậu không muốn xem sao?”

Hoắc Tây tiếp tục chơi trò chơi của mình.

Cô hờ hững nói: “Xem sau đi!”

Khi thấy Trương Sùng Quang đi ra từ phòng tắm, ở dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm, cô bỏ tạp chí trong tay xuống, nằm dài trên giường.

Trương Sùng Quang nhìn vào gối của mình.

ở trên có cái hộp nhỏ.

Nhất thời, trong lòng cậu thấy hơi khó chịu. Dù cậu rất nhớ nhưng cách thể hiện trần trụi của Hoắc Tây làm sự hưng phấn của cậu không còn cao thế nữa rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...