🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1558: Lục Thước trải qua đêm tân hôn

Bạn bè thân thích đều nhìn Trương Sùng Quang.

Sắc mặt của Trương Sùng Quang có hơi tái nhợt, cậu cũng đứng dậy, chào hỏi qua loa rồi cũng rời đi.

Lục Thước trải qua đêm tân hôn.

Hoắc Tây ở quán bar uống hai ly, uống xong cô lái xe về nhà, cô đã không còn ở căn chung cư kia nữa.

Chỗ hiện tại cô đang ở là căn chung cư của Hoắc Minh năm đó.

Hoắc Tây rất cô đơn, cô còn nuôi một con mèo.

Lúc cô trở lại trước cửa chung cư, lại thấy Trương Sùng Quang ngồi xốm trước cửa nhà cô, Cậu đã cởi bộ vest, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng phong phanh.

“Cậu tới đây làm gì?” Hoắc Tây bấm mở cửa, đi vào phòng.

Trương Sùng Quang đi theo vào trong.

Cậu cũng đã tới nơi này, khi còn nhỏ đã đi theo Hoắc Minh tới đây.

Trong phòng có thêm một con mèo, mèo nhỏ lông xám, nhìn béo béo mập mập.

Hoắc Tây cho chú mèo lông xám ăn.

Cô nhẹ nhàng nói: “Trương Sùng Quang, lấy giá trị con người hiện tại của cậu, cậu muốn cô gái xinh đẹp nào cũng được! Cậu thích người ta chăm sóc cho cậu, thích người ta chơi trò thanh

mai trúc mã với cậu, cứ tiêu tiền là có hết! Có gì phải dáy dưa với tôi.”

Trương Sùng Quang gần như dán sát sau lưng cô.

Cậu chỉ cần duỗi ra tay là có thế ôm lấy cô, nhưng cậu lại không dám.

Cậu gần như đang cầu xin: “Hoắc Tây, cái gì tôi cũng có! chúng ta bắt đầu một lần nữa được không, tôi sẽ đối xử tốt với cậu, cậu muốn cái gì cũng được!”

Hoắc Tây tạm dừng một chút.

Cô nhẹ giọng hỏi cậu: “Cậu có thế trả lại Trương Sùng Quang của trước kia cho tôi không?”

Sắc mặt của Trương Sùng Quang tái nhợt, cậu không trả được.

Hoắc Tây cười, cô duỗi tay vuốt ve bộ lông của chú mèo lông xám, giọng nói càng thấp hơn: “Trương Sùng Quang, thật ra tôi là một người đi theo chủ nghĩa hoàn mỹ! Chuyện này chẳng liên quan gì tới việc cậu có tiền đồ hay cậu giàu có biết bao nhiêu!… Cậu đi đi, sau này đừng tới nữa, tôi cũng không muốn phải chuyển nhà tiếp.”

Cuối cùng Trương Sùng Quang vẫn nhẹ nhàng ôm lấy thân mình cô.

Cậu dán vào sau lưng cô: “Tôi cho cậu tất cả

mọi thứ, được không?”

Trong xoang mũi của cậu có chút oán giận: “Lúc ấy tôi chỉ cảm thấy cô ta đáng thương, tôi chỉ cảm thấy không nên nói về cô ta như vậy, cô ta đã mất đi một chân, tôi không yêu cô ta! Hoắc Tây, trong lòng cậu nhất định cảm thấy tôi là người tàn nhẫn, thế nhưng không phải cậu cũng vậy sao?”

Hoắc Tây cười lạnh lùng: “Đúng vậy! Tôi chỉ mất đi tình yêu mà thôi, còn thứ cô ta mất đi chính một chân mà! Nhưng mà Trương Sùng Quang, vậy thì liên quan gì tới tôi? Chân cô ta là do tôi làm hại sao? Mà giữa chúng ta, chẳng qua cũng chỉ là ngủ với nhau vài lần rồi nảy sinh tình cảm mà thôi, kết hôn rồi còn ly hôn được nữa mà! Chia tay… Không phải là điều bình thường sao?”

Cô nhìn về phía cậu, vân mỉm cười: “Không phải cậu cũng đã từng từ bỏ rồi sao?”

Nói xong, cô phất tay: “Được rồi, nói mấy cái này chẳng có gì thú vị! Cậu trở về đi!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...