Ban đầu định kéo dài thêm một chút, chờ tới mùa thu.
Nhưng Lục Huân lại mang thai!
Một sinh mạng nhỏ đang lặng lẽ phát triển ở trong bụng cô, sáng sớm hôm đó Lục Huân ôm cố Lục Thước, nhỏ giọng nói với cậu: “Anh sắp làm bố rồi!”
Lục Thước sửng sốt rất lâu.
Lục Huân cấn thận quan sát vẻ mặt của cậu: “Anh không vui sao!”
Lục Thước nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của cô: “Thực sự có?”
Lục Huân có hơi ngượng ngùng, ừ một tiếng.
Tiếp theo, Lục Thước lập tức ôm cô ngồi xuống đầu giường, còn cậu lại nằm bò xuống, cấn thận dán tai vào bụng cô lắng nghe động tĩnh bên trong, Lục Huân sờ đầu của cậu: “Con còn nhỏ lắm, làm sao mà nghe được!”
“Anh cứ muốn nghe thử!”
Lục Thước nghe một hồi, sau đó lại nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng tuyết trắng của cô, cảm thấy không thế tưởng tượng nổi rồi lại thấy rất thân kỳ.
Mặt mày Lục Huân cũng dịu dàng không tưởng.
Một lát sau, Lục Thước hôn nhẹ vào môi cô.
Một nụ hôn kéo dài thật lâu, cậu nắm lấy đầu ngón tay của cô: “Tiểu Huân, chúng ta kết hôn đi!”
Hôn lễ của bọn họ quả thật rất long trọng.
Chỉ mời bạn bè người thân trong gia đình, không tới 50 người, cách trang trí bên trong lễ đường cũng cực kỳ ấm áp.
Người nhà họ Hoắc đều tới.
Hoắc Tây không thế ngờ được Lục Thước sẽ mời Trương Sùng Quang, cậu mặc một bộ vest đuôi yến nhìn rất tuấn tú.
Chỉ là cậu đã gầy hơn rất nhiều.
Trương Sùng Quang từ từ đi tới bên cạnh Hoắc Tây rồi ngồi xuống.
Cậu tham lam nhìn chăm chú vào bộ váy dạ hội màu vàng nhạt trên người cô, vừa vặn với đường cong thon thả của cơ thế, xinh đẹp, đoan trang.
Cậu chưa bao giờ thấy cô mặc như thế này.
Trên sân khấu, Lục Thước và Lục Huân trao nhẫn cưới cho nhau.
Giọng nói của Trương Sùng Quang trầm thấp: “Nếu không vì đêm đó, có lẽ chúng ta cũng đi đến hòn nhân!”
Hoắc Tây không nói gì.
Những hành động dạo gần đây của Trương Sùng Quang, không phải là cô không có cảm giác.
Những đối tượng bố mẹ sắp xếp cho cô xem mắt bắt đầu lỡ hẹn, không có ai dám xem mắt với cô.
Cô biết đây là tác phấm của Trương Sùng Quang.
Bây giờ Tổng Giám đốc Trương đã có tiền đồ,
công việc kinh doanh rất lớn, đã nằm trong bảng xếp hạng nhà giàu của thành phố B.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô.
Không khí rất vi diệu, đặc biệt là bên cạnh cô còn có một người tên là Trương Sùng Quang đang ngồi, Hoắc Tây gắng nở một nụ cười: “Xem ra, tôi phải nỗ lực đi xem mắt nhiều hơn một chút mới được!”
Trương Sùng Quang nắm chặt tay.
Hoắc Tây ôm hoa cưới, hôn nhẹ Tiểu Lục Huân: “Tân hôn vui vẻ!” Sau đó cô lại rời đi.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?