🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1551: Cậu quan tâm tôi sao?

Cô trở về phòng ngủ trưa, lúc thức dậy chỉ thu dọn đơn giản một chút rồi ngồi lên xe của Trương Sùng Quang đi tới công ty đối phương. Lúc ngồi vào trong xe, cô phát hiện sắc mặt của Trương Sùng Quang không được tốt, hỏi: “Có cần kéo dài thời hạn hay không, sắc mặt của cậu không được tốt, sẽ ảnh hưởng tới hiệu quả đàm phán.”

“Cậu quan tâm tôi sao?” Trương Sùng Quang nghiêng đầu hỏi.

Giọng điệu của Hoắc Tây lạnh lùng: “Tôi chỉ đế ý tới kết quả công việc!”

Trương Sùng Quang nhấn nhẹ chân ga, giọng điệu nhẹ nhàng: “Đúng vậy! Bây giờ cậu đã

căm thù tôi đến tận xương tuỷ, cho dù tôi có bệnh tình nguy kịch, cậu cũng không thèm đế ý.”

Người đàn ông này đang làm nũng, Hoắc Tây vẫn có thể phát hiện ra.

Cô không hề mở miệng.

Một giờ sau, xe dừng lại dưới trung tâm đàm phán.

Đàm phán hết sau tiếng đồng hồ, đao lóe kiếm bay.

Ngoài dự kiến của Hoắc Tây, mặc dù sắc mặt của Trương Sùng Quang không được tốt vẫn là cậu vẫn rất sắc bén, liên quan tới mặt lợi ích vẫn đúng mực không nhường, vô cùng mạnh mẽ.

Lúc nghỉ uổng trà, Hoắc Tây muốn thảo luận công việc với cậu.

Vẻ mặt của Trương Sùng Quang lại trở nên tái nhợt: “Tôi đi vào toilet.”

Hoắc Tây ngồi trong phòng nghỉ, lật xem tài liệu, khống hề động tới trà bánh trước mặt.

Ước chừng mười lăm phút sau, Trương Sùng Quang mới đi ra khỏi toilet.

Cậu ngồi xuống bên cạnh Hoắc Tây, thấp giọng thảo luận chuyện vừa đàm phán cùng cô, Hoắc Tây khép tài liệu lại: “Cậu nên trở về nghỉ ngơi! Kiếm tiền rồi không muốn sống nữa sao?”

“Đau lòng?”

“Tôi đau lòng cái gì! Mạng là của cậu!”

Không biết vì sao, Hoắc Tây có hơi bực bội, cô đi ra ngoài sân thượng.

Trời đã tối dần, vẫn chưa ăn cơm tối, thật ra cô đã quen với cường độ công tác như thế này từ lâu.

Nhưng nó cũng không có nghĩa là cô chịu hợp tác với một người bệnh.

Trương Sùng Quang đang bị bệnh!

Cô không biết phải thuyết phục cậu như thế nào, cô cũng không biết nên ở chung với cậu kiểu gì, có lẽ… Sau này đổi sang một luật sư hợp tác với cậu sẽ tốt hơn một chút.

Hoắc Tây có chút phẫn nộ.

Nhưng mặc kệ thế nào, cuộc đàm phán này vẫn tiến hành tới mười giờ đêm, lúc đi ra khỏi tòa nhà, Trương Sùng Quang gục trong xe không dậy nổi, cái trán nóng bừng bừng.

“Trương Sùng Quang!”

Hoắc Tây mở cửa ghế điều khiển ra, để cậu ngồi ra phía sau, cô lái xe.

Trương Sùng Quang ghé vào tay lái.

Hồi lâu sau, cậu hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng hỏi cô: “Hoắc Tây, cậu vẫn đau lòng vì tôi đúng

Cậu đang sốt cao, nhưng vẫn có sức lực kinh người: “Hoắc Tây! Hoắc Tây!”

Thế mà cô lại bị cậu kéo ôm vào trong lòng ngực.

Cái ôm của Trương Sùng Quang tựa như bếp lò, nóng đến mức khiến người ta sững sờ.

Cửa xe bị đóng lại.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...