🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1548: Lâm Tòng lái xe

Vốn dĩ Lâm Tòng định tiễn cô ta.

Nhưng anh ta thật sự bị đâm vào lòng, cảm thấy không thoải mái, đi thẳng ra mở cửa xe của mình, rời đi luôn.

Thấm Thanh Liên nhìn chiếc xe rời đi.

Cô ta tức giận đến mứng đứng tại chỗ mắng: “Lâm Tòng, anh là thằng khổn!”

Lâm Tòng lái xe, anh ta thấy dáng vẻ chật vật của Thẩm Thanh Liên từ kính chiếu hậu, trong lòng cảm thán: Lúc anh ta cưới cô ta, cô ta cũng có vài phần đáng yêu, cũng không biết bây giờ sẽ biến thành như vậy.

Anh ta gọi điện thoại cho tài xế, đế tài xế tới đón người.

Cúp điện thoại, anh ta có hơi bứt rứt trong

người, anh ta nhớ tới lời Thấm Thanh Liên nói.

Nếu không có Trương Sùng Quang, nếu anh ta không kết hôn, có phải anh ta cũng có thể theo đuổi Hoắc Tây… Lúc còn nhỏ, anh ta tới nhà chú Hoắc chơi, anh ta đã thấy Hoắc Tây chơi đàn dương cầm.

Tiếu Hoắc Tây rất giống một cô công chúa.

Nhưng cô lại rất thích cười, lúc cô nhìn người khác, thỉnh thoảng sẽ lộ ra cặp má lúm đồng tiền nho nhỏ.

Hoắc Tây giống như ánh trăng sáng trên bầu trời.

Ngay cả xếp hàng cũng không tới lượt Lâm Tòng anh ta, thế nhưng bây giờ anh ta cũng có tình cảm với ánh trăng sáng, cũng muốn hái xuống rồi chiếm làm của riêng.

Trong lòng Lâm Tòng loạn như cào cào.

Thứ hai, Hoắc Tây lái xe tới sân bay.

Lúc cô xuống xe lấy hành lý, phát hiện Trương Sùng Quang đang đứng bên cạnh xe, cậu xách hành lý xuống thay cô.

“Để tôi tự lấy!”

Hoắc Tây nhận lấy hành lý, nhìn sang bên cạnh Trương Sùng Quang: “Cậu không đưa trợ lý

đi sao?”

Cậu gật đầu, rất kiệm lời.

Hoắc Tây cũng không tiếp tục hỏi, đi đăng ký kiểm tra an ninh.

Trương Sùng Quang cho lấy vé cho cô, chỗ ngồi ngay sát bên nhau, vừa lúc trong khoang hạng thương gia cũng rất ít khách, chỉ có hai người bọn họ.

Không khí bỗng nhiên trở nên vi diệu.

Hoắc Tây nằm xuống, chuẩn bị ngủ.

“Có mặt mũi không vậy?”

“Há, ngày nào cậu cũng bò dưới gầm giường nhà tôi chắc?”

Hoắc Tây lạnh lùng liếc nhìn cậu một cái, nhắm mắt lại.

Lúc cô nhắm mắt lại, không còn sắc bén khắc nghiệt như vậy nữa, cả người trông có vẻ dịu hiền hơn rất nhiều.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...