Môi lưỡi nóng bưng, xâm chiếm bừa bãi cô…
Một bàn tay của cậu cũng thò vào trong quần áo của cô, dùng cách mà cô thích nhất để sờ soạng cô, muốn tìm lại một chút hồi ức, thế nhưng dù cậu đã làm rất nhiều, tất cả đều chỉ phí công.
Hoắc Tây đố mồ hôi đầy người.
Nhưng cô lại khỏng động tình, cô quay mặt sang một bên: “Trương Sùng Quang, dù cho có quan hệ thì sao? Không thích chính là không thích!”
Tóm lại cô vẫn đấy cậu ra, đi vào phòng ngủ, tắm xong thì đổi một bộ đồ khác rồi đi ra ngoài.
Cậu không đi, vậy chỉ có thế là cô rời đi!
Trương Sùng Quang ở lại căn chung cư này chờ cô, cậu mua rất nhiều đồ ăn, cậu làm món thái, món Italy cơm, món pháp… đủ loại cô thích ăn…
Nhưng Hoắc Tây không trở về.
Ngay cả căn nhà này cô cũng không cần nữa, chỉ vì trốn cậu.
Cuối cùng Trương Sùng Quang cũng hiểu được, Hoắc Tây nói không cần cậu là thật sự đã từ bỏ!
Sáng sớm thứ tư.
Cậu ngồi ở trước bàn ăn, gửi tin nhắn cho Hoắc Tây: [Tôi đi đây, cậu về nhà đi!]
Trương Sùng Quang xách áo khoác quay về căn chung cư của mình.
Ngoài dự đoán, có người đứng trước cửa.
Thẩm Thanh Liên.
Cô ta ngồi trên xe lăn,đặt một bó hoa tươi trên đầu gối, Trương Sùng Quang lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô tới làm gì?”
Thẩm Thanh Liên nhẹ giọng nói: “Sùng Quang, hôm nay là sinh nhật của em.”
Trương Sùng Quang lạnh lùng nói: “Vậy thì cô nên tìm Lâm Tòng đế chúc mừng!”
Cậu lướt qua cô ta, cầm lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa đi vào.
ở phía sau, Thẩm Thanh Liên nhẹ giọng mở miệng: “Anh biết rõ người em thích là ai, anh cũng biết rõ Lâm Tòng cưới em chỉ vì em đã mất đi một chân, em và anh ấy… Không phải là vợ chồng thật sự!”
“Cũng không liên quan gì tới tôi!” Trương Sùng Quang đẩy cửa ra, chuẩn bị đi vào.
Thẩm Thanh Liên vội vàng ôm lấy cậu từ phía sau.
Cô ta ngửa đầu nói nhỏ: “Em biết anh và Hoắc Tây đã chia tay, Sùng Quang, em đã đề nghị ly hôn với Lâm Tòng, chúng ta ở bên nhau được không?”
Đôi mắt Trương Sùng Quang tràn đầy chấn động…
Nếu Thấm Thanh Liên không nói lời này, cậu cũng không biết.
Cậu vẫn luôn cho rằng cô ta và Lâm Tòng là đôi vợ chồng yêu thương nhau, cậu và vợ chồng bọn họ cũng xem như khá thân thiết, thế nhưng bây giờ…
“Kẻ điên!”
Trương Sùng Quang mở cửa đi vào, dùng sức đóng sầm cửa lại.
Cậu dựa vào ván cửa, che mặt lại, thật ra Thấm Thanh Liên nói không sai một chút nào.
Là cậu đã từ bỏ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?