🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1522: Cậu tốt bụng lấy một ít cho cô

Hoắc Tây chọn một cái chén nhỏ: “Không ai là người yêu của cậu cả. Trương Sùng Quang, tôi muốn một ít tương mè.”

Cậu tốt bụng lấy một ít cho cô.

Lúc Hoắc Tây ăn cơm, nhỏ giọng nói: “Chăm sóc cậu nên là tôi, hồi nhỏ là tôi nhặt cậu về nhà, cho ăn cho uống.”

Trương Sùng Quang dịu dàng nhìn cô.

Hoắc Tây không biết nói gì nữa, cô yên lặng ngồi ăn.

Sau khi ăn xong, cậu dọn chén bàn, mặc áo khoác ngoài có vẻ như chuấn bị đi về nhà.

Hoắc Tây tiễn cậu tới cửa.

Cậu lại cúi đầu nói nhỏ: “Theo tôi ra ngoài một chút đi! Hoắc Táy, người yêu với nhau cũng không nên chỉ có lên giường đúng không?”

Cò muốn từ chối, nhưng có người đã mặc áo khoác cho cô.

Đến khi hoàn hồn lại, cô đã ở trong xe của Trương Sùng Quang.

Cậu đối xe, so với chiếc trước đắt hơn rất nhiều, cậu thường ngày ngồi trong xe rất giống như người trình việc vậy, Hoắc Tây ho nhẹ: “Đi đâu vậy?”

“Đi dạo chơi đi!”

“Đằng trước có một quảng trường, có một chợ đêm nhỏ, tôi dẫn cậu đi xem nhé? Các cô gái nhỏ không phải thích nhất những cái này sao?”

Hoắc Tây tựa lưng vào ghế ngồi: “Tôi cũng không phải mấy bé như Lục u.”

Trường Sùng Quang cười rất nhẹ, không nói gì thêm, nhưng lại chạy xe nhanh hơn chút.

Đêm xuân, trong xe yên tĩnh.

Đôi nam nữ từng thích nhau khi còn trẻ, hiện tại, lại có thêm chút quan hệ xác thịt, chung quy vần ám muội.

Ai cũng không nói một lời.

Mười phút sau, Trương Sùng Quang dừng xe, đi qua mở cửa xe cho Hoắc Tây.

Hoắc Tây nhìn thấy mấy bà thím đang khiêu vũ ở quảng trường phía trước, híp mắt không chịu xuống: “Trương Sùng Quang cậu không phải nói có chợ đêm sao, sao lại là quảng trường khiêu vũ?”

Trương Sùng Quang bật cười.

Cậu nửa ôm cô xuống, cúi đầu hôn lên vành tai cô: “Đi qua chỗ này là tới! Cậu vội cái gì!”

Hoắc Tây kỳ quái nhìn cậu: “Sao cậu lại quen thuộc chỗ này như vậy?”

“Bởi vì tôi sổng ở đây! Sau khi ăn xong, tôi thích xuống lầu đi dạo.”

Hoắc Tây càng kỳ quái liếc cậu một cái.

Nhưng mà cậu lại tiện thế cúi đầu, hòn lên môi cô.

Đêm hơi lạnh, bờ môi của cậu ấm áp, mang theo sức mạnh nam tính đặc biệt cứ như vậy mà xâm chiếm cô, ngay tại nơi đường giao nhau đầy kẻ qua người lại…

Mọi người xung quanh đang nhìn, nhưng bọn họ như đã quên hết mọi thứ!

Nụ hòn qua đi, Trương Sùng Quang ghé sát vào tai cô nói: “Đã muốn hôn em từ lâu, nhưng sợ em không vui! Mười ngày qua em thế nào? Em cũng thật vô tâm, một cuộc gọi, một tin nhắn cũng không chủ động cho anh.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...