Hoắc Tây không trả lời cậu ngay lập tức.
Trong bóng đêm, ngoài tiếng thở dốc rất nhỏ của nam nữ, còn có mùi thơm ngát của tóc cô.
Trương Sùng Quang không thế nhịn được nữa.
Cậu hôn đến phía sau tai cô, ghé vào tai, giọng điệu khàn khàn: “Có muốn không?”
Cơ thể gần sát nhau, chóp mũi đều là mùi hương nam tính tinh khiết.
Đúng là làm người khác hứng thú!
Sau đó, cả hai đều không nhịn được nữa.
Cậu ấn gáy Hoắc Tây, hôn cô điên cuồng.
Ga trải giường nhíu lại, trong phòng ngủ tối tăm, có một cảnh xuân kiều diễm…
Đêm khuya, Hoắc Táy yên lặng nằm trên gối.
Trương Sùng Quang ở sau lưng ôm lấy cô, tình cảm mãnh liệt qua đi, mọi thứ trở về sự bình yên nhẹ nhàng.
“Tại sao lại nhuộm tóc đen?”
“Muốn nhuộm thì nhuộm thôi! Sao, màu đen không đẹp?”
Trương Sùng Quang hôn lên làn da mềm sau
tai cô: “Màu nâu ban đầu rất đẹp, màu đen cũng không tệ.”
Hoắc Tây đá cậu: “Miệng toàn lời ngon tiếng ngọt! Đừng ôm chặt như vậy, tôi muốn đi ngủ.”
Nhưng Trương Sùng Quang không những không buông, cậu còn không biết xấu hố ghé vào sau tai cô thì thầm: “Có thích cảm giác vừa rồi không? chờ cậu tắm rửa sạch sẽ, tôi cho cậu thử lại.”
Hoắc Tây hừ nhẹ: “Cậu nghĩ tôi là nệm sao! Thử xem!”
Người đàn ông rất dễ chịu, tính tình cũng rất tốt, cô có làm ầm ĩ như nào cậu cũng không tức giận.
Hoắc Tây có chút mệt mỏi.
Cô kề sát vào lồng ngực cậu, nhớ tới bệnh tình của Bạch Khởi, làm thế nào cũng không ngủ được.
“Lo cho Bạch Khởi?”
Trong bóng đêm, giọng nói của Trương Sùng Quang truyền đến.
Hoắc Tây ừ một tiếng.
Lúc này đây, giống như cô đang thu lại gai nhọn của mình, nguyện ý chia sẻ một ít với Trương Sùng Quang.
Cô nói chút chuyện của Bạch Khởi.
Cô nói về cha mẹ của Bạch Khởi, nói về những chuyện lúc nhặt Bạch Khởi về.
Giọng nói của Hoắc Tây rất thấp, Trương Sùng Quang từ đầu đến cuối yên lặng lắng nghe.
Chờ cô nói xong, cậu chôn gương mặt của mình vào bên gáy cô, cúi đầu hỏi: “Hoắc Tây, nếu năm đó tôi không đi, nếu tình cờ gặp được Bạch Khởi thì cậu có thế dẫn cậu ta về nhà không?”
Hoắc Tây cười nhạt nhẽo.
“Được! Khi nào tới giờ thì tôi sẽ chuyển đi!”
“Nhưng tôi không tin cậu không muốn tôi, Hoắc Tây, cậu sẽ nghiện tôi.”
Hoắc Tây dứt khoát im lặng.
Trương Sùng Quang ở bên ngoài tỏ vẻ đường hoàng, nhưng ở bên dưới, phải nên uống thuốc triệt sản.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?