🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1503: Ăn mấy thứ này sao mà được

Để lại một mình Hoắc Táy.

Khi Hoắc Tây lựa chọn thực phấm, toàn bộ đều là mua trái cây nhập khấu, nếu là thức ăn thì chính là trứng và mì sợi, cô chẳng chọn gì khác.

“Ăn mấy thứ này sao mà được.”

Trương Sùng Quang lấy một vài loại thịt và còn có cả rau củ bỏ vào trong xe đấy.

Hoắc Tây có vẻ thờ ơ nói: “Đa số tôi đều ăn bên ngoài, hơn nữa ngày mai tôi phải đi công tác một tuần.”

“Vậy tôi phải làm sao?”

Hoắc Tây khẽ hừ: “Có cần tôi tìm cho cậu một bà vú không?”

Ánh mắt Trương Sùng Quang sâu sắc: “Tôi muốn đi công tác với cậu.”

Hoắc Tây đứng yên nhìn cậu: “Trương Sừng Quang! Bớt sến sấm thì còn thú vị, cậu thật sự cho rằng thầy Ch.ương nói một câu chúng ta ở bên nhau thì hai chúng ta thật sự yêu nhau sao? Mấy năm nay cậu sổng như thế nào thì trong lòng cậu đã rõ, nếu cậu vẫn còn đọng lại một chút tình cảm chúng ta thì năm đó cậu sẽ không đưa bạn gái về, lúc đó cậu nghĩ gì khi dẫn về, là đế cho bố tớ biết đôi cánh cậu đã vững rồi, hay là để cho tớ thấy cậu không phải là người không có tôi là không được, Trương Sùng Quang cậu rời bỏ nhà

họ Hoắc đều có người cần cậu, cậu muốn sống cuộc sổng đặc sắc như thế nào đều được phải không?”

Sắc mặt của Trương Sùng Quang tái nhợt.

Giọng điệu Hoắc Tây ôn hòa hơn một chút: “Được rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả, thực tế thì cậu không nên đến nhà tôi, tôi cũng không nên giữ cậu lại.”

Cô không có tâm trạng đi mua sắm tiếp nữa.

Cô ra ngoài lên xe trước.

Trương Sùng Quang mang đồ lên xe, khi ngồi bên cạnh cô, cậu ngửi thấy mùi thuốc lá thoang thoảng.

Hoắc Tây hút thuốc sao?

Trương Sùng Quang luôn cảm thấy bất lực, cậu không biết làm thế nào đế bù đắp cho cô.

Hoắc Tây muốn gì cũng có, thậm chí là muốn có đàn ông đều có cả tá.

Chỉ xem tâm trạng cô.

Không ngờ là lần đầu tiên Hoắc Tây hạ thấp thái độ: “Trương Sùng Quang, tôi không nên nói những điều đó, đều đã là quá khứ rồi, cậu nói không sai, tôi vẫn có tình cảm với cậu, nhưng thật sự tôi không tìm được lý do để ở bên nhau, đều đã là người lớn cả rồi, đều chín chắn bao dung một chút, tôi cũng không muốn lừa gạt cậu, càng

không muốn báo thù tâm tư của cậu.”

Giọng nói của cô mang một chút mệt mỏi.

“Trương Sùng Quang, tòi muốn sống tốt hơn một chút.”

“Trừ cậu ra, tôi vần còn bố mẹ anh em nữa.”

Sắc mặt Trương Sùng Quang càng lúc càng tái đi, thậm chí cậu sốt ruột nói: “Nhưng tôi chỉ có cậu.”

“Vậy ai gây ra chứ?”

Hoắc Tây cười thê lương, cô nghiêng đầu: “Chúng ta đừng trách móc nhau nữa, qua hết nửa tháng thì cậu dọn ra ngoài, giữa chúng ta coi như chưa có chuyện gì xảy ra, đó là sự lựa chọn tốt đẹp cho cả tôi và cậu.”

Trương Sùng Quang im lặng.

Về đến nhà, Hoắc Tây đóng cửa phòng làm việc.

Đã lâu cô không dám xem lại bức ảnh này, bởi vì xem một lần thì cô lại càng hận Trương Sùng Quang thêm một phần.

Nếu như cậu không yêu cô thì rời đi dứt khoát.

Bây giờ bọn họ vẫn có thể làm người thân, thậm chí có thế đến quán rượu uống một ly với nhau, chẳng có suy nghĩ gì cả, nhưng cậu không như vậy, cậu lượn về nhà muốn yêu đương với cô.

Yêu đương…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...