CÔ quay về phòng đánh răng rửa mặt rồi thay áo quần đi ra, vần là bộ đồ đồng phục nhưng xinh đẹp.
Khi cô ăn cơm, Trương Sùng Quang mang những chiếc vali đến phòng ngủ.
“Này, cậu định sống đây à?”
Giọng điệu của Trương Sùng Quang có chút thản nhiên: “ .”
Hoắc Tây mặc kệ cậu.
Cô nhấp một ngụm sữa đậu nành đậm đặc, và còn bánh hành nữa, cũng không biết làm sao với một tay mà cậu có thể làm được.
Ăn xong cô chuấn bị đi làm.
Cô vào phòng ngủ lặng lẽ dựa vào cửa phòng thay đồ nhìn Trương Sùng Quang treo quần áo vào tủ giống như người đàn ông gia dinh, đồ công sở là đồ công sở, đồ thường ngày là đồ thường ngày.
Khá tinh tế.
Hoắc Tay nhìn một tay linh hoạt của của cậu cũng không định giúp đỡ.
Cô lên tiếng: “Nói trước nhé, nhiều nhất là nửa tháng thì cậu phải chuyển đống đồ này đi.”
Động tác trên tay của Trương Sùng Quang chậm lại.
Cậu quay đầu nhìn cô khẽ nói: “Rõ ràng cậu cũng có cảm tình với tôi, vậy tại sao không tiếp nhận tôi?”
Hoắc Táy mỉm cười: “Có cảm tình thì phải kết hôn đấy, tôi cũng có cảm tình với chú chó Labrador nhà bên cạnh, vậy tôi cũng phải kết hôn với chú chó đó sao?”
Nói xong, cô dùng ánh mắt ngớ ngẩn liếc nhìn cậu.
Hoắc Tây đi làm, trước khi đi cô ném cho cậu một cái thẻ khóa cửa cho Trương Sùng Quang.
Cậu muốn đi đâu thì đi, cô không muốn lại đi đưa đón cậu.
Hoắc Tây rời đi.
Trương Sùng Quang gỡ thạch cao ra và nhanh chóng chỉnh đốn lại áo quần, sau đó lại quét dọn phòng ngủ, Hoắc Tây nhìn có vẻ là người không thích làm việc nhà, chăn màn ngủ tối qua đều rất lộn xộn mà cò cũng không thu dọn.
Trương Sùng Quang dọn dẹp từng việc một
Làm xong những việc này, cậu pha cho mình một ly cà phê, sau đó mở laptop họp online.
Lãnh đạo công ty hỏi: “Tổng giám đốc Trương đang ở đâu vậy?”
Trương Sùng Quang nhấp một ngụm cà phê đen rồi nói với giọng điệu thản nhiên: “ở nhà bạn gái, mọi người cũng biết là Luật sư Hoắc của văn phòng luật Anh Kiệt.”
Luật sư Hoắc của Anh Kiệt?
Hoắc Tây, con gái của Hoắc Minh…
Nhóm người đó không chút bình tĩnh, Tống giám đốc Trương của mấy người thật dũng mãnh, ngay cả Luật sư Hoắc mà cũng dám dây vào.
Hai người bọn họ, là Tồng giám đốc ở cửa trên hay Luật sư Hoắc ở cửa trên đây.
Nhưng chẳng có ai dám hỏi.
Bọn họ bộc lộ sự tôn kính rất cao đối với Tồng giám đốc Trương.
Trương Sùng Quang đưa nhẹ một tin tức để tuyên truyền quan hệ giữa cậu và Hoắc Tây, giới thượng lưu rộng lớn như vậy sớm muộn gì rồi ai ai cũng sẽ biết.
Tạm thời Hoắc Tây không biết.
Hôm nay cô tham dự buổi tòa án thấm vấn, buối chiều vẫn mãi xử lý công việc.
Đến lúc sắp tan ca thì trợ lý chạy vào định nói nhưng thôi.
“Luật sư Hoắc, Tống giám đốc Trương đến ròi.”
Hoắc Tây ném cây bút xuống ngã người sau ghế: “Ha, người tàn phế một tay đến đón người tan làm, cậu xúc phạm IQ của người ta đấy.”
Trương Sùng Quang cực kỳ vui vẻ giống như người chồng có hai bốn cái hiếu vậy.
Cậu đi đến kéo Hoắc Tây đứng dậy: “Được rồi, đừng quậy nữa, thức ăn trong tủ lạnh còn rất ít, tôi cũng phải thêm một ít đồ dùng hàng ngày nữa, chúng ta cùng đi siêu thị đi.”
Ánh mắt của người trợ lý đứng ở cửa lóe lên sự hóng hớt.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?