🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1495: Xanh tím một mảng

Có lẽ lần này chạy tới chạy lui, quá căng thẳng, cô chuẩn bị buổi tối một mình đi uổng rượu.

Buổi đêm, tại quán bar.

Dù Hoắc Tây mặc đ’ô công sở, nhưng ngoại hình nổi bật và khí chất của cô đã quyết định sẽ không thiếu người làm quen.

Cô không quan tâm đến mọi người.

Chỉ yên lặng ngồi đó, thưởng thức cocktail.

Trương Sùng Quang cách xa mấy mét, im

lặng nhìn cô chăm chú, cô thà rằng mau say cũng không muốn ăn bữa cơm cùng cậu.

Hoắc Tây cũng nhìn thấy cậu.

Hai người nhìn nhau nhưng không lên tiếng…

Ngay lúc này, một người đàn ông trông khá bảnh bao đi đến, mời Hoắc Tây uống một ly.

Hoắc Tây có chút phân tâm, cô lại không phát hiện ra.

Người kia lại lớn gan ôm lấy eo cô, kề sát bên tai nói mấy câu, Hoắc Tây nhíu mày định nói từ chối, Trương Sùng Quang đã tiến lên kéo cố áo người đàn ông kia.

Đám một quyền!

“Mẹ nó mày dám chạm vào cô ấy!”

Trong quán bar có tiếng thét vang lên, người kia bất ngờ không kịp đề phòng lùi ra sau đụng vào bàn.

Thủy tinh vỡ vụn.

Trương Sùng Quang còn sợ chưa đủ, cậu lại tiến lên kéo người dậy, đấm một quyền vào người kia như đánh vào đầu heo vậy, nhưng tên kia lại như tên vô dụng vậy.

Trương Sùng Quang hung hăng đấm một hồi, rồi đá mấy đá.

Người kia nằm dưới đất rên rỉ.

Trương Sùng Quang viết một tấm chi phiếu một trăm nghìn, sau đó kéo Hoắc Tây đi.

Từ đầu đến cuối, Hoắc Tây đều bình tĩnh.

Cô sớm đã qua độ tuổi đôi mươi rồi, đàn ông đánh nhau vì cô, đối với cô mà nói căn bản không có một chút cảm động gì, huống chi động cơ của Trương Sùng Quang…

Có lẽ người khác không biết, nhưng Hoắc Tây biết rõ.

Trương Sùng Quang chỉ là…

Cậu chỉ là không chấp nhận nối việc đánh mất, không chịu nổi việc bởi vì cậu mà chia xa tám năm, hay là sự thật cả đời này về sau cô cũng không còn thuộc về cậu nữa, nên cậu mới hùng hố đi như vậy!

Ra đến bên ngoài, Hoắc Tây lạnh nhạt: “Tỉnh táo rồi chứ? Tỉnh rồi thì tôi đưa cậu đến bệnh viện vậy!”

Tay Trương Sùng Quang bị thương rồi.

Xanh tím một mảng.

Nhưng cậu căn bản không để ý, cậu nheo mắt nhìn cô chằm chằm, giây tiếp theo cô đã bị cậu đè trên chiếc xe thế thao.

Hoắc Tây cười lạnh: “Quả khứ cũng như tuổi tác vậy, không quay lại được!”

Có lẽ là cậu quá yếu đuối, cô đối xử với cậu cũng tốt hơn chút: “Tôi đưa cậu đến bệnh viện!”

Cậu không chịu.

Cậu thì thầm: “Bệnh viện có Bạch Khởi, khònq sợ câu ta nhìn thấy lai qhen sao?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...