🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1483: Không hối hận là giả

Lục Khiêm liếc nhìn con trai, một lúc sau mới vỗ vào vai cậu ấy và nói: “Nhiều năm trước bố không tiện để làm, còn làm thay cho bố, cũng hay, chỉ là Lục Thước à, bây giờ con đã có vợ, đương nhiên sự nghiệp quan trọng cũng không thế làm lơ gia đình, năm đó bố quá quan trọng sự nghiệp nên phải xa cách mẹ con nhiều năm.”

Không hối hận là giả.

Vào mỗi sáng khi thức dậy nhìn vào những sợi tóc bạc trong gương, ông không khỏi phải nghĩ ngợi

Nếu như không bỏ phí những năm tháng ấy thì tốt biết bao.

Tóm lại Lục Khiêm có chút phiền muộn, ông đi vào nhà trước.

Lục Thước có chút xúc động, cậu ấy đứng trước cửa lặng lẽ hút xong điếu thuốc mới đi vào

chuấn bị cơm tối.

Trên lầu, Lục Huân đi vào phòng ngủ.

Minh Châu đang say mê không quay đầu lui cũng nói rất tự nhiên” “Tiểu Huân đến rồi.”

Lục Huân ừ một tiếng.

Cô ấy đi đến ngồi xổm xuống bên cạnh Minh Châu, khẽ gọi một tiếng mẹ.

Minh Châu sửng sốt.

Khoảnh khắc bà ấy quay đầu lại mỉm cười: “Đăng ký với Lục Thước rồi à?”

Lục Huân lại ừ.

Minh Châu không hỏi nữa, bà ấy bảo Lục Huân mang những hộp châu báu đến trên ghế sofa, lại than vãn: “Những thứ này đều là của bà cụ và bà ngoại của Lục Thước tặng vào năm đó, lại có cả dì Ôn của con cho rất nhiều, đâu có đeo hết được.”

Lục Huân rất nghe lời, cô ấy chuyến qua từng hộp từng hộp

Minh Châu quay đầu nhìn âm thầm đắc ý.

Bà ấy lại có thêm một người tay sai.

Đợi thu dọn xong rồi thì Minh Châu lấy từng thứ từng thứ cho Lục Huân xem, sau đó lấm bẩm một mình nói mình mang những thứ đó hợp, Lục Huân mang những thứ kia hợp, còn có những thứ

hợp với Lục u nữa.

Sau đó Lục Huân được năm bộ.

Trong đó có một bộ kim cương hồng, là khi Minh Châu và Lục Khiêm kết hôn là của hồi môn của bà Hoắc.

Minh Châu cho Lục Huân

Lục Huân không dám nhận, cô ấy nghĩ rằng bộ châu báu này nên cho Lục u.

Minh Châu không quan tâm: “Khi nó kết hôn thì tìm đồ tốt cho là được rồi.”

Lục Huân không từ chối nữa.

Cô ấy âm thầm nghĩ, đợi đến khi Lục u kết hôn, nhất định cô ấy sẽ phải bám vào Lục Thước để cho đồ tốt nhất, cho dù là cậu ấy đưa ra yêu cầu không nên có thì cô ấy cũng đồng ý.

Cô ấy suy nghĩ mãi, suy nghĩ đến chuyện xiên vẹo thì đỏ mặt.

Minh Châu thấy kỳ lạ: “Sao mặt của Tiểu Huân đỏ vậy?”

Lục Huân không khỏi xấu hổ, vội vàng nói tránh, Minh châu là người từng trải vừa nhìn đã biết cảm tình của cô ấy và Lục Thước rất tốt.

Lục Huân xuống lầu trước.

Minh Châu lặng lẽ ngồi một lúc.

Tiểu Huân có thể khiến Lục Thước vui vẻ, quãng đời còn lại đều vui vẻ thì bà ấy còn gì đề lo lắng nữa chứ.

Xuống lầu, Lục Huân cầm một cái hộp nhỏ xuống Tâu, Lục Thước đang dọn xong bàn ăn đợi ăn cơm, nhìn thấy cô ấy xuống lầu thì mỉm cười: “Mẹ cho à?’

Lục Huân gật đầu, cô ấy bảo cậu ấy giữ giùm mình vì quá quý giá.

Lục Thước bận trong bận ngoài.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...