🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1442: Màn đêm u tối

Màn đêm u tối.

Trong căn hộ lớn và ấm áp như thế mà hai người lại giằng co với nhau, rõ ràng là cả hai đã từng là hai đứa trẻ vô tư.

Rõ ràng khi còn bé, bọn họ làm ổ trong một cái chăn.

Rõ ràng lúc ây, cô bảo với cậu rằng Trương Sùng Quang, đừng sợ.

Nhưng hiện tại… giữa bọn họ, không còn sót lại gì cả, có lẽ tất cả sự bình tĩnh trước đó đều là để tích lũy cho lần bùng nổ này.

Tám năm rồi, Hoắc Tây không quên.

Trương Sùng Quang cũng không thế quên, nếu như có thể quên thì giờ đây cũng sẽ không khó chịu như vậy.

Bọn họ đều tự dạo chơi nhân gian, nhưng đối tượng của họ không thể là lẫn nhau, hoặc là loại tình cảm trong sáng như vậy không thích hợp để chơi đùa, ai cũng có thế, nhưng không thế là Trương Sùng Quang và Hoắc Tây.

“Cậu đi đi!”

Hoắc Tây tỉnh táo lại, cô đứng dậy đi tới trước cửa sổ sát đất, dáng vẻ tùy ý tựa vào trước

cửa sổ sát đất.

Giọng cô nhẹ nhàng: “Thật mất hứng!”

Trương Sùng Quang vẫn ngồi đó, ngấng đầu lên nhìn Hoắc Táy.

Hồi lâu sau, cậu nhỏ giọng hỏi: “Cậu còn tình cảm với tôi không?”

Cậu thậm chí còn không dám hỏi đó là loại tình cảm gì, vì cậu sợ Hoắc Tây sẽ lập tức phủ nhận, sẽ lập tức từ chối cậu.

Hoắc Tây tựa đầu vào tấm kính trong suốt.

Cô cười nhẹ: “Trương Sùng Quang, cậu muốn nghe đáp án nào?”

Trương Sùng Quang sửng sốt.

Hoắc Tây khó đoán hơn bất kỳ cô gái nào cậu từng gặp, không thế đoán được cô đang nghĩ gì, tính tình cô kiêu ngạo, cô không quan tâm đến những thứ của cậu: vẻ bề ngoài, tài sản, cách hầu hạ cô… Trong mắt cô toàn bộ đều không đáng nhắc tới.

Nhưng cậu phải thừa nhận rằng Hoắc Tây như vậy lại có sức hấp dẫn trí mạng.

Cậu có thể hiểu được, vì sao tiểu thịt tươi gọi là Bạch Khởi kia sẽ theo đuổi Hoắc Táy không buông.

Cô có sức hấp dẫn này!

Trương Sùng Quang là một người đàn ông kiêu ngạo, nhưng Hoắc Tây còn kiêu ngạo hơn.

Mỗi lần cô liếc mắt nhìn cậu, ba phần hờ hững, bảy tám phần mỉa mai đó khiến cậu rất muốn… rất muốn đè cô lên tấm kính này rồi hung hăng giày vò.

Một lúc lâu sau, Hoắc Tây lại nói một cáu: “Cậu đi đi! Sau này đừng tới nữa!”

Trương Sùng Quang cực kỳ khó xử.

Cậu không đi liền, mà dọn dẹp phòng khách sạch sẽ, lại pha trà giải rượu cho cô một lần nữa.

Làm xong, cậu cầm áo khoác: “Tôi đi đây!”

Là một loại tình cảm vượt qua nhu cầu xác thịt, trộn lẫn giữa tình thân và gợi tình, khuôn mặt của cậu dán sát vào Hoắc Tây, toàn bộ nóng đến mức như thiêu cháy, giọng Trương Sùng Quang khàn đặc: “Hoắc Tây, thật xin lỗi!”

Hoắc Tây không lên tiếng.

Cậu nhẹ nhàng siết lại vòng tay, ôm cô vào trong lòng mình.

Màn đêm buông xuống.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...