🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1409: Ai bảo anh nói bậy đấy

Chiếc xe chầm chậm chạy đến Lục viên, Lục Huân rõ ràng càng căng thẳng hơn.

Lục Thước nghiêng đầu nhìn cô ấy: “Sao vậy, con dâu xấu cũng phải gặp mẹ chồng, căng thẳng sao?”

Két...

Lục Huân đạp thắng, nhưng vẫn đụng phải cột đá phía trước.

Rầm một tiếng.

Chiếc Roll Royce quý giá, mặt trước bị đụng mất một mảng, logo xe rơi xuống. Lục Huân nhìn nói: “Ai bảo anh nói bậy đấy.”

Lục Thước cũng không giận, cậu dựa vào ghế cười.

Quản gia chạy đến, tay cầm đèn điện chiều vào, lớn tiếng gọi: “Cậu chủ đụng xe rồi! Mọi người mau đến xem xem1”

Hét to như vậy, hay lắm, người trong phòng khách cũng chạy ra ngoài.

Lục Khiêm và Minh Châu đi trước, vừa nhìn đã thấy Lục Huân ngồi ở ghế lái, còn con trai bọn họ thì lại thoải mái ngồi ở bên cạnh.

Lục Khiêm tức giận đang định mắng con trai. Minh Châu tiến lên trước mở cửa xe: “Tiểu Huân không sao chứ?”

Bà ấy lại nói Lục Thước: “Sao con lại để Tiểu Huân lái xe chứ!”

Mặt Lục Thước dày, cậu ngồi đó khẽ cười: “Cô ấy lái xe rất tốt! Chỉ là vừa nãy con nói đùa với cô ấy mấy câu, cô ấy không lái nổi nữa, nên mới đụng xe.”

Minh Châu kỳ quái hỏi: “Con nói gì với con bé?”

Lục Thước ra vẻ đang định nói...

Lục Huân gấp gáp: “Anh không được nói.”

Lục Thước nhìn cô ấy, chỉ cười, có chút lường biếng. Minh Châu cũng không phải ngốc.

Con trai biểu hiện rõ ràng như vậy, nếu bà ấy còn không có cảm giác gì thì chẳng phải bà ấy sống vô ích mấy năm nay rồi sao?

Đón năm mới, bà ấy cũng không nói gì.

Nhóm người vào nhà, Lục Huân rõ ràng không tự nhiên lắm, Lục Thước cũng không gần gũi với cô ấy,

Cậu nhìn Tiểu Lục U, khẽ hất cằm.

Tiểu Lục U cầm máy tính bảng, chạy đêm ôm lấy cánh tay Lục Huân: “Chị Lục Huân, giúp em qua cửa này với.”

Thức ăn lần lượt được đưa lên.

Lục viên vô cùng náo nhiệt.

Minh Châu vội rút bao lì xì ra, đưa cho Lục Huân: “Tiểu Huân, bao lì xì của dì nhé.”

Lục Huân có chút bất ngờ, sau đó đôi mắt chợt phiếm đỏ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...