Lục Huân nói xong, mặt không cảm xúc hỏi: “Có thể thử váy cưới chưa? Nếu có chỉ tiết nào muốn thay đổi, chúng ta sẽ sửa xong trong vòng một tuần, sẽ không chậm trễ ngày tốt của hai vị.”
Tư An Nhiên đứng dậy đi tới.
Ánh mắt của Lục Huân dừng lại trên gương mặt Lục Thước, cậu vẫn luôn không lên tiếng.
Để mặc Tư An Nhiên bắt nạt cô.
Lúc này, Tư An Nhiên vuốt ve lớp vải ren lộng lẫy, cười nhạt: “Thế nhưng tôi cảm thấy cái váy cưới này không phù hợp với tôi lắm! Thiết kế này thích hợp với mấy cô gái hay mơ tưởng, Tiểu Huân, sao tôi lại cảm thấy bộ váy cưới này cô thiết kế cho chính cô vậy, có phải lúc cô thiết kế cũng đang ảo tưởng mình là vợ của
Lục Thước không?”
Cô ấy không chỉ nói, lại cầm lấy chiếc váy cưới kia, đặt ở trước mặt Lục Huân khoa tay múa chân.
Vô cùng nhục nhất
Lục Huân tức giận đến mức môi cũng đang run rẩy: “Nếu cô Tư không hài lòng nói, có thể hủy đơn!”
Tư An Nhiên nhẹ nhàng nói: “Tôi yêu cầu làm lại!” “Đủ rồi!”
Lục Thước lạnh lùng mở miệng: “Hủy đơn! Tổn thất của phòng làm việc tôi sẽ bồi thường toàn bộ.”
Cậu nói xong thì đi tới kéo chiếc váy cưới kia xuống một phen.
Ném vào thùng rác.
Thứ này vốn không nên †ồn tại, lúc Lục Huân làm cái váy cưới này, rớt bao. nhiêu là nước mắt?
Sau khi ném đi, trong lòng cậu mới thoải mái hơn một ít.
Lục Huân có hơi khiếp sợ.
Lục Thước liếc nhìn cô một cái thật sâu, sau đó nói với Tư An Nhiên: “Đi”
Tư An Nhiên kìm nén lửa giận.
Mãi cho tới khi đi ra bên ngoài, cô ấy mới bùng nổ với cậu: “Lục Thước, anh có ý gì? Chẳng qua tôi chỉ nói cô ta vài câu mà anh đã chịu không nổi rồi sao, hai người mắt đi mày lại ở trước mặt tôi, tôi phải thấy thoải mái hả? Anh nên biết, tôi mới là vợ tương lai của anh.”
Lục Thước châm điếu thuốc lá.
Cậu chậm rãi hút một ngụm, lạnh lùng nhìn cô ấy: “Cô chẳng là gì cả! Tư An Nhiên, nếu cô an phận, không phải chúng ta không thể hợp tác nhưng chỉ dựa vào mối quan hệ hợp tác này mà cô lại dám bắt nạt cô ấy như vậy sao? Đầu óc cô có vấn đề mới cho rằng tôi quan tâm tới cô.”
Cậu dừng một chút: “Chúng ta kết thúc! Không có hôn lễ!”
Nói xong, cậu mở cửa xe, lên xe.
Ngón tay của Tư An Nhiên bị kẹp một chút, lập tức trở nên bầm tím.
Lục Thước cũng không còn phong độ như trước, trực tiếp lái xe đi.
Sau lưng là tiếng mắng của Tư An Nhiên.
Ước chừng năm phút sau, Lục Khiêm gọi điện thoại tới, giọng điệu có hơi nổi đóa: “Thằng khốn nạn này, hôn nhân là trò đùa sao? Nói không đính hôn là không đính hôn! Mày lập tức trở về cho bố!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?