Cô trông rất xinh đẹp, dáng người nho nhỏ, không thể tưởng tượng được thằng nhóc khốn nạn nhà ông lại thích kiểu này, khó trách không xuất hiện được xung điện với Tư An Nhiên.
Khẩu vị của Lục Thước di truyền từ ông.
Ngoài trời tuyết bay tán loạn, trong nhà lại ấm áp.
Sau đó lại không có ai nhắc lại chuyện này, Lục Khiêm cũng không nói gì tới chuyện bồi thường, đó mới là bôi nhọ cô.
Ông chỉ tới để làm bạn với cô.
Cho cô thứ cô luôn khát vọng từ nhỏ đến lớn.
Lúc Lục Khiêm rời đi đã là rạng sáng.
Lục Huân tiễn ông xuống lầu, lúc Lục Khiêm lại nhịn không được xoay người, ông nhìn cô gái nhỏ, nhẹ giọng nói: “Sau này đưa bạn trai của cháu tới để chú Lục nhìn xem, nếu xác định rồi thì chú Lục của sẽ chuẩn bị của hồi môn cho.”
Lục Huân nhỏ giọng dạ vâng.
Bên ngoài lạnh lẽo, khuôn mặt nhỏ của cô trăng trắng, cái mũi lại đỏ hồng.
Lục Khiêm kêu cô mau đi lên nhà.
Lục Huân lại kiên trì nhìn xe ông rời đi, lúc này mới lên lầu. Cô về tới nhà lại tự pha một ly cà phê, sau đó ăn hết phần điểm tâm Lục Khiêm mang đến.
Cô ăn hơi no, dứt khoát không ngủ nữa. Ngồi ở trên sô pha xem TV. Trong phòng ấm áp, thế nhưng đối diện lại là cái ly Lục Khiêm đã uống.
Lục Huân bỗng nhiên cảm thấy, tất cả mọi chuyện cũng không tệ đến mức đó, cô muốn tìm một người bạn trai...
Lục Khiêm lái xe về nhà giữa trời tuyết.
Tuyết rơi nặng hạt.
Lúc đi tới lối vào biệt thự, trên tóc, trên áo khoác đều là bông tuyết, Lục Thước đứng chờ ở cửa, thấy ông trở về lập tức chạy ra đón, thấp giọng hỏi: “Bố gặp cô ấy sao?”
Lục Khiêm cười lạnh: “Con còn có mặt mũi nói!”
“Nói cái gì vậy?”
Lục Khiêm cởi áo khoác ra, đi vào sảnh lớn, tiện tay ném lên sô pha.
Ông xoa lưng rồi cười lạnh: “Người ta nói đã có bạn trai! Về sau con bớt xuất hiện trước mặt con bé đi! Nếu chia tay rồi thì đừng dây dưa nữa, nếu như bị mẹ con biết, bố đánh gãy chân của conl”
Lục Thước không lên tiếng.
Lục Khiêm đề cao giọng nói: “Bố nói con đã nghe thấy chưa?”
Lục Thước cười nhẹ: “Không phải bố đã nói cô ấy có bạn trai rồi sao? Con lại xuất hiện nữa làm gì?”
Cũng đã lâu rồi, cậu lại thường xuyên nhớ tới thời gian cậu và Lục Huân ở bên nhau, nhớ tới ba tháng bọn họ ở chung, bỏ qua những thứ khác, ba tháng kia có thể gọi là ngọt ngào.
Cậu nhịn không được lấy di động ra, nhìn ảnh của cô.
Nhìn một hồi, khóe miệng của cậu lại xuất hiện một nụ cười dịu dàng mà ngay cả chính cậu cũng không dám tin tưởng.
Hồi lâu sau, cậu nhịn không được muốn gọi điện thoại cho cô.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?