Thỉnh thoảng thư ký Liễu sẽ nói với ông về sở thích của Lục Huân, ông vẫn nhớ kỹ.
Ông đứng ở ngoài cửa, nhẹ nhàng gõ cửa.
Lục Huân nhìn thấy ông qua mắt mèo, thật sự rất ngạc nhiên, sau đó lại rất khẩn trương, cô nhẹ nhàng mở cửa.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều im lặng.
Cuối cùng vẫn là Lục Khiêm nói trước: “Sao vậy, không quen chú Lục sao, không mời chú đi vào ngồi chơi hả?”
Lục Huân mặc đồ ở nhà màu hồng nhạt, phía trên in hình một con gấu nhỏ. Cô vốn nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn cũng như mới chỉ đôi mươi.
Vành mắt cô ửng đỏ, mở cửa mời Lục Khiêm tiến vào, sau khi Lục Khiêm tiến vào, cởi áo khoác, nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Trang trí rất khá, dọn dẹp sạch sẽ.
Trong phòng mở máy sưởi ấm, rất ấm áp, vô cùng thoải mái.
Lục Huân rót cho ông một ly cà phê, có hơi ngượng ngùng mà nói ở đây chỉ có cái này, cô cũng không biết nấu cơm, Lục Khiêm nhận lấy rồi nói ẩn ý: “Dì của con cũng không biết!”
Lục Huân nhìn ông, đáy mắt ửng đỏ.
Lục Khiêm không nhắc lại, ông mở hộp điểm tâm ra, kêu cô ăn.
Là loại cô thích ăn.
Đôi môi Lục Huân run rẩy.
Tuy rằng Lục Khiêm không nói nhưng cô biết rõ trong lòng, đây là vì ông đã đoán được mối quan hệ giữa mình và Lục Thước, sau khi ăn một miếng điểm tâm, cô nhẹ giọng mở miệng: “Chú Lục, hiện tại cháu và anh ấy đã không còn quan hệ gì nữa! Cháu cũng sẽ không phá hư chuyện gì? Cháu cũng sẽ không xuất hiện ở trước mặt anh ấy, chú yên tâm!”
Trong lòng Lục Khiêm rất khổ sở.
Ông thấy có lỗi với cô bé này, lúc trước ông đã đồng ý sẽ chăm sóc tốt cho cô, nhưng ông lại không làm được.
Cô vui vẻ trưởng thành bên cạnh Truyền Chí.
Cô trổ mã vừa xinh đẹp, lại còn ưu tú đến vậy.
Bỗng nhiên cứ thế bị Lục Thước ủi mất.
Lúc này, cô còn bảo đảm với ông, cô sẽ không phá hư chuyện gì! Lục Khiêm không trả lời.
Ông đưa cho cô một khối bánh quy nhỏ, dịu dàng nói: “Không liên quan gì đến những chuyện đó, chú Lục chỉ muốn tới thăm cháu thôi.”
Lục Huân nhận lấy rồi cắn một ngụm.
Sau đó cô khóc.
Không ai có thể hiểu được cảm nhận của cô, không có ai.
Cô nhanh chóng ngừng khóc, nhỏ giọng nói: “Cháu không sao! Trên thực tế bạn trai mới của cháu là người đại diện của cháu, anh ấy đối xử với cháu khá tốt.”
Lục Khiêm khó có thể hình dung cảm nhận của mình lúc này.
Cố tình đứa là con trai của mình, một đứa là cô bé mà ông mắc nợ.
Ông chỉ có thể nói khá tốt, sau đó lại xoa nhẹ cái đầu đen bóng của cô.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?