Khúc Ninh muốn nói chuyện nhưng lại nuốt xuống.
Lục Khiêm châm một điếu thuốc lá, lặng lẽ đốt, không rút ra.
Ông nhìn chân của cô ta, cười nhạt: “Người bên cạnh của tôi nhân từ, chỉ phế bỏ một chân của cô, nhưng cô lại không tự giác còn dám chạy đến trước mặt tôi gây chuyện!”
Lúc này Khúc Ninh mới nhận ra điều gì.
Cô ta hối hận rồi, cô ta không nên trêu chọc người đàn ông này.
Nụ cười của Lục Khiêm nhạt đi nhiều: “Bao gồm cả những lời mà cô nói với Minh Châu, không thể hiểu nổi! Sau này tôi không cho phép cô nói linh tỉnh trước mặt cô nữa, bởi vì những lời mà cô nói, tối qua cô còn bị đứt tay, tôi rất đau lòng đấy cô Khúc ạ!”
Khúc Ninh cực kỳ khó chịu.
Lục Khiêm lặng lẽ rũ mắt xuống, con ngươi màu đen ảm đạm không rõ.
Một lát sau ông nói nhỏ: “Đuổi cô ta ra khỏi nước đi, đừng cho cô ta có cơ hội quay lại nữa!”
Nói xong, ông lấy ra tờ séc.
Viết xong một tấm séc mười triệu, đủ để mua một cái mạng của Khúc Ninh. Hẳn những người kia hiểu được ý của ông.
Bọn họ cảm ơn rối rít, chắc chắn sẽ giải quyết gọn gàng.
Lục Khiêm nói xong thì quay lại mở cửa xe, chuẩn bị lên xe.
Sau khi sững sờ, Khúc Ninh hiểu được Lục Khiêm thật sự không thể buông tha cho cô ta.
Gô ta nhảy vào bên cạnh xe theo bản năng.
Cô ta đau khổ cầu khấn ông: “Ông Lục tôi xin ngài, cầu xin ngài tha cho tôi một mạng! Tôi không dám xuất hiện trước mặt ngài nữa, tôi cũng không dám nói một chữ nào với cô Hoắc nữa, cầu xin ngài tha cho tôi một lần! Tôi tin rằng trong lòng ngài cũng có sự thương hoa tiếc ngọc mà.”
Nói xong, cô ta ngước mắt ngập nước trông mong.
Bỗng nhiên cô ta giật mình.
Cô ta thấy được ghế ngồi phía sau có một cái hộp nhỏ tinh xảo, bên trong là một viên kim cương hồng quý giá.
Còn có bộ váy của nhãn hiệu nổi tiếng kia!
Những thứ này là Lục Khiêm chuẩn bị cho Hoắc Minh Châu ư?
Ông cho cô một nhát dao, lại cho Hoắc Minh Châu toàn bộ sự nuông chiều!
Khúc Ninh lùi lại mấy bước với khuôn mặt thê thảm.
Lúc này cô ta thậm chí còn nhớ đến Tổng Giám đốc Trương, dù xuất thân của người kia thô tục, nhưng ông ta tốt với cô ta, ông ta chịu dùng tiền nâng niu cô ta, chịu vì cô ta ở thành phố B vung tiền như rác...
Cô ta bị quỷ ám nên mới nghĩ là người như Lục Khiêm có thể coi trọng cô ta.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?