🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1302: Lục Khiêm hơi giật mình

Lục Khiêm nằm lẩm bẩm bên tai cô: “Chú Lục của em cũng không còn mấy năm khỏe mạnh nữa đâu, nghe lời, nhé?”

Minh Châu bị ông bắt nạt đến mức khóc mà không được khóc. Ông khốn nạn thật! Ông cố ý! Dù ông có già bảy tám mươi tuổi vẫn có thể bắt nạt cô đến chết...

Lão già khốn nạn!

Lục Khiêm làm xong thì cất đồ đi, chỉnh trang lại quần áo để đi đón con trai. Minh Châu tức giận đá ông một cái.

Lục Khiêm cười nhẹ bắt được chân cô, mặc quần áo cho cô rồi vui vẻ hôn cô một cái: “Em mệt thì nghỉ ngơi một lúc đi, tối về anh lại hầu hạ eml”

Minh Châu nằm trên ghế sofa không muốn nhúc nhích.

Lục Khiêm lái xe đi đón con trai Tiểu Lục Thước vừa lên xe đã nhận ra tâm trạng của bố cực kỳ tốt, cái miệng nhỏ của cậu bé mấp máy.

Tâm trạng của Lục Khiêm thật sự rất tốt.

Sau 10 phút đi xe, ông dừng xe ven đường.

Bên kia đường có một cửa hàng trà sữa rất nổi tiếng, còn có bánh ngọt Hồng Kông, Lục Khiêm tháo đai an toàn: “Bố dẫn con đi mua trà sữa, tiện mua cho mẹ một cốc, bây giờ cô đang tức giận, bố phải dỗ dành cô!”

Tiểu Lục Thước xuống xe.

Đóng cửa xe, cậu bé ngẩng đầu: “Mẹ tức giận, sao bố lại vui như vậy?”

Lục Khiêm sờ đầu cậu bé.

“Con trai ngốc, con lớn lên rồi sẽ hiểu thôi!”

Tiểu Lục Thước nhớ đến vài chuyện cậu bé lén nhìn được vào ban đêm, bố ấn mẹ, hôn mẹ đến khóc lên.

Khuôn mặt cậu bé đỏ bừng. Hơi kỳ quái.

Lục Khiêm nghe người ta nói là Minh Châu đã dẫn cậu bé đi mua trà sữa nên hôm nay cố tình đưa con trai đi mua.

Người xếp hàng rất đông, ông ôm Tiểu Lục Thước.

Tiểu Lục Thước càng không tự nhiên, cậu bé đã là một cậu nhóc nửa gần lớn, cao 120 cm rồi mà còn bị bố ôm, ngượng quá.

Nhưng cậu bé lại không nỡ xuống, cứ kỳ quái như vậy.

Lục Khiêm mua mấy cốc, lúc lên xe ông nhìn Tiểu Lục Thước từ gương chiếu hậu: “Sao con không uống?”

Tiểu Lục Thước ôm trà sữa. Hơn nửa ngày sau mới nói: “Con muốn uống với mẹ.”

Mắt Lục Khiêm hơi ướt, nhưng rất nhanh sau đó ông đã đè nén lại, không để con trai nhìn thấy.

Xe lái vào biệt thự.

Lúc Lục Khiêm xuống xe, cứ tưởng là Minh Châu vẫn đang ở trên tầng tức giận.

Nhưng vừa mới xuống xe ông đã ngửi thấy mùi thơm.

Ông cười, chắc bà cụ lại đang nấu bữa tối, mùi vị kia ông đã quen lắm rồi.

Nhà bếp của biệt thự rất rộng rãi, lúc này đã chập tối rồi, đèn treo tường đã sáng lên toàn bộ.

Trong khói lửa kia, Minh Châu của ông ở bên cạnh bà cụ, chăm chú học làm đồ ăn, bà cụ nói chuyện nhẹ nhàng, người kia thì cẩn thận nghe ngóng...

Lục Khiêm lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy tay cô. Ngón tay non mềm đang dán băng go.

Ông rất đau lòng, trách móc nói: “Sao em không nghỉ nhiều lên mà lại đi học làm đồ ăn thế hả?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...