Lam Tử Mi, Lục Huân...
Là quá khứ không thể động vào của ông và Minh Châu.
Trở về nhà, bọn trẻ rất ngoan.
Tiểu Lục Thước đã làm bài tập xong, đang ngồi trước máy tính tự học lập trình.
Tiểu Lục U chơi cạnh cậu bé.
Thỉnh thoảng người làm anh như cậu bé còn phải thay quần cho em gái.
Lúc Lục Khiêm và Minh Châu về nhà, Tiểu Lục Thước đang thay quần, Tiểu Lục U cởi truồng lộ mông, loạng choạng gọi bố bố, Lục Khiêm đi tới bế cô bé lên, tự tay mặc quần hoa nhỏ cho Tiểu Lục U.
Minh Châu nhỏ giọng nói: "Hơn một tuổi, nên mặc cả quần trong nữa."
Lục Khiêm ngẫm nghĩ lại cũng đồng ý với cô.
Nhưng mà thân làm bố, ông vẫn không yên tâm để con gái nhỏ của mình tự lập: 'ÐĐể anh chăm con bé một thời gian, tối thì về đây, còn ban ngày thì đưa đến công ty, dạy cho con bé học cách tự đi vệ sinh."
Minh Châu nói ông chiều hư con.
Lục Khiêm bế Tiểu Lục U đến, hỏi lại: "Hồi trước đấy, em đã lớn bằng ấy rồi mà tôi còn phải giặt quần lót cho em, sao em không biết tự lập đi?"
Minh Châu không chịu thừa nhận.
Cô lại nhắc đến phương pháp giáo dục của Hoäc Minh: "Như con của anh em, đứa nào đứa nấy tự lập từ nhỏ."
Lục Khiêm không cho là phải.
Ông nói: "Tiểu Lục U của chúng ta là con gái ngoan của mẹ, con gái ngoan của bố, vậy thì có sao đâu?"
Để tăng tính thuyết phục, ông lại mặt dày nói: "Em thử nhìn Hoắc Tiểu Kiều mà xem, Hoắc Minh có nỡ để con bé tự lập không? Chẳng qua cậu ta vừa sinh nhiều vừa muốn tận hưởng thế giới riêng của hai người, muốn đuổi bọn nhỏ đi nhanh, cho nên mới nói vậy để lừa mấy đứa ngốc các em thôi!"
Minh Châu:...
Tiểu Lục Thước đứng bên gật đầu: "Con cảm thấy bố nói rất đúng."
Lúc cậu bé ở lại nhà bác, tính cả cậu là có bốn đứa nhỏ, mà bác cậu chưa bao giờ mệt cải
Lục Khiêm nhìn con trai, vỗ đầu bốp một cái, ông lập tức sửa miệng: "Cũng đúng! Phương pháp của Hoắc Minh rất hay!"
Tiểu Lục Thước ôm sách, yên lặng trở về phòng.
Lục Khiêm cười cười: Thằng bé này đang sợ bọn họ sinh thêm đứa nữa đây mài
Tiểu Lục U cũng chạy theo.
Cô nhìn Lục Khiêm, bình tĩnh nói: "Đúng là em cảm thấy cô ta rất ghê tởm! Nhưng mà Lục Khiêm... Em đã quay vài bộ phim rồi mà không có tiếng tăm gì cả, một là do trình độ biểu diễn của em chưa đâu vào đâu, hai là đoàn phim còn thiếu diễn viên tài năng. Tuy nhân phẩm của Khúc Ninh không ra sao, nhưng kỹ thuật diễn của cô ta không tồi, có thể bù đắp những thiếu sót cho đoàn phim."
Minh Châu hơi dừng lại: "Em muốn dùng bộ phim này để nhận giải thưởng."
Lục Khiêm cảm thấy khiếp sợ.
Từ lúc ông mới quen Minh Châu, cô vẫn còn là một cô gái nhỏ ngây thơ chỉ biết yêu đương.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?