🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 124: Có gì mà không dám!

“Có gì mà không dám!"

Hoắc Minh nhẹ nhàng vui đùa với cô, nhưng lại nhắm mắt suy nghĩ.

Anh nghĩ, sau này sẽ tặng cô tòa nhà văn phòng 400 mét vuông đó, nếu cô thích căn hộ này cũng để cô sở hữu, anh thực sự rất thích cô, sẵn lòng vì cô mà bỏ ra một số tiền lớn.

Nghĩ nghĩ, anh lại muốn.

Anh ghé gần tai cô, nhỏ nhẹ nói: "Ôn Noãn, để tôi làm một lần nữa."

Kể từ khi Hoắc Minh đề cập đến chuyện DNA, Ôn Noãn thỉnh thoảng nhớ lại.

Cô do dự.

Cô muốn đi làm xét nghiệm, nhưng cũng sợ làm tổn thương Ôn Bá Ngôn và dì Nguyễn.

Ở tầng dưới, trong phòng nhạc có một quán cà phê, Ôn Noãn thích hương vị này, mỗi lần đến đây để theo dõi tiến độ cô đều ngồi trong đó một lúc.

Ráng chiều uể oải chiếu rọi, Ôn Mạn tựa cằm lơ đãng.

Một giọng nói lịch thiệp vang lên: "Cô Ôn."

Ôn Noãn nhìn lên, thấy người tới thì thật bất ngờ, chính là Kiều Cảnh Niên.

Ôn Noãn nhanh chóng đứng lên: "Ông Kiều, chào ông." Kiều Cảnh Niên mặc một bộ đồ vest sáng màu, rất hài hòa, ông khế cười: "Cháu là người yêu của Hoäc Minh, sao lại gọi chú xa lạ như vậy?"

Ôn Noãn kéo ghế cho ông cũng khẽ cười nói: "Chú cũng gọi cháu là cô Ôn."

"Là chú không đúng! Chú gọi cháu là... Noãn Noãn!"

Khi Kiều Cảnh Niên vừa gọi tên, giọng điệu hơi thắt lại, luôn có chút cảm xúc trong đó.

Ôn Noãn cầm menu đưa qua cho ông, vừa khẽ cười nói: "Có lúc bố sẽ gọi cháu là Tiểu Noãn!"

Tiểu Noãn...

Kiều Cảnh Niên hơi hoảng hốt.

Ông nhận thấy Ôn Noãn ở trước mặt, các nét mặt giống hệt như Lục Tiểu Noãn ngày xưa, cộng thêm tuổi tác phù hợp, ông thêm chút hi vọng xa vời, vì vậy hỏi: " Cháu đã gặp bố mẹ của Hoắc Minh chưa?”

Ôn Noãn khá ngạc nhiên.

Ôn Noãn nhìn vào tách cà phê.

Một lúc sau, cô nhẹ nhàng nói: "Bố cháu là một kế toán viên! Mẹ cháu... đã mất khi còn rất nhỏ, hiện tại có một người dì, bà ấy đối xử với cháu rất tốt."

Ôn Noãn nói xong, cô nhìn Kiều Cảnh Niên nở một nụ cười.

Nhưng khóe mắt của cô hơi ươn ướt và mang chút màu đỏ nhạt, rõ ràng là đang nhớ về người mẹ của mình.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...