Nếu như lời này được nói lúc trước thì Lục Khiêm còn tin.
Nhưng Minh Châu của hiện giờ sẽ không làm như vậy nữa.
Nhưng Lục Khiêm lại là người đàn ông khôn ngoan biết điều, ông biết rõ cô cũng chẳng có ê kíp nào để quay về nữa, nên ông không hỏi nữa.
Minh Châu thêm chút náo nhiệt: 'Ăn thêm đi, ăn chừng đó sao đủ?" Lục Khiêm nhìn vào cô vô định.
Tiểu Lục Thước vẫn còn đang ở bên cạnh, da mặt Minh Châu sắp bị đốt luôn rồi, quả thật cô không đỡ nổi.
Lục Khiêm cười nhàn nhạt và húp hết nửa bát cháo. Ăn xong thì người đều lấy lại năng lượng.
Tuy không thể đi lại quá nhiều, nhưng đã giảm sốt, dựa vào thành giường vẫn có thể chơi đùa với Tiểu Lục U.
Giường bệnh khá lớn.
Tiểu Lục U bò khắp bốn góc giường, con bé xem đây là khu vui chơi, bố cũng chiều chuộng cô bé.
Cuối cùng cô gái nhào vào lòng của ông. Tiểu Lục Thước nhét bình sữa vào cho cô bé. Cô nhóc đang vùi vào trong lòng bố thoải mái uống sữa.
Lục Khiêm nhẹ nhàng sờ vào gương mặt của con bé, trong lòng thư thái hơn nhiều.
Nửa cuộc đời trước của ông đi tìm tiền tài danh vọng. Nửa đời sau của ông lại suýt nữa mất mạng.
Trong những ngày tháng đen tối đó, ông chưa từng nghĩ đến ông sẽ có ngày như hôm nay.
Vợ, con trai, còn có cả đứa con gái yêu thương này nữa. Lục Khiêm ngước mắt lên đối diện với Minh Châu.
Ông khẽ nói: "Minh Châu, cảm ơn em."
Đang lúc tình cảm mặn nồng thì vang lên tiếng gõ của phòng bệnh. Minh Châu đi mở cửa. Cửa mở ra cô sửng sốt, thế nào mà lại là nhóm người của ông Dịch.
Dĩ nhiên là còn có cả cô Hồ.
Rõ ràng người không thoải mái nhất là cô Hồ, vốn dĩ hôm nay cô ta không muốn đến, là ông Dịch đảm bảo nói rằng: "Trường hợp như hôm nay không đi, vậy lúc nào mới đi? Qua ải này thì sau này mọi người đều là bạn bè bình thường, cô nghĩ xem bộ phim này cô còn muốn quay hay không thì tiền đồ của cô vẫn nằm trong tay cháu gái của Lục Khiêm là Ôn Noãn, quan hệ của cô và Ôn Noãn không tệ, nhưng tôi nghe nói Ôn Noãn thương Hoắc Minh Châu như em gái, cô có thể ngồi yên xem mợ của mình đau lòng hay sao?”
Nên cô Hồ đã đến. Nếu không, thật sự da mặt của cô ta không dày như vậy đâu.
Đang lúc không thoải mái, Minh Châu lại gọi cô ta lại: "Bọn họ đàn ông nói chuyện với nhau, chúng ta đi tìm một nơi để ngồi đi."
€ô Hồ là người từng trải. Cô ta nghi ngờ Minh Châu không muốn thấy cô ta, muốn tách cô ta ra không để cô ta gặp Lục Khiêm.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?