🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1172: Vẻ mặt cực kỳ đau lòng

Minh Châu mệt chết đi được.

Cô thấy nếu mình so đo với Lục Khiêm, cũng chỉ giống như dùng tay không đấm vào bông gòn, hoàn toàn chẳng khiến người ta khó chịu được bao nhiêu, nhưng chỉ cần ông ấy nói vài câu, đã khiến cô bối rối không thôi.

Mọi chuyện không nên thế này, ít nhất cô và Lục Khiêm không nên như thế này.

Cô không nói thêm gì nữa. Cũng may đèn xanh sáng lên, không quá xấu hổ.

Lục Khiêm luôn quan tâm bệnh tình của con mình, chuyện tình cảm đành đặt sang một bên.

Hai người vội vàng đến nhà chính nhà họ Hoắc.

Trong phòng khách xa hoa, Hoắc Chấn Đông mặc áo ngủ, bế cháu gái nhẹ nhàng đung đưa, chỉ sợ bé con giật mình tỉnh dậy.

Vẻ mặt cực kỳ đau lòng.

Bà Hoắc cầm một bình sữa nhỏ, cũng đang lo lắng hết mực.

Thất Lục Khiêm và Minh Châu đã về, Hoắc Chấn Đông lập tức đưa đứa nhỏ sang cho Lục Khiêm, sau đó nói với hai người: "Hai người làm bố mẹ mà ra ngoài chơi vui vẻ quá nhỉ, để con nhỏ ở nhà lên cơn sốt, khóc lóc đòi bố đòi mẹ! Hai người chăm sóc con bé còn không bằng Tiểu Thước Thước nữa!"

Lục Khiêm bế cô bé, chạm vào trán con.

Ông áp trán mình vào con bé, hôn hôn, không phản bác gì.

Hoắc Chấn Đông ôm vợ mình, lên lầu ngủ.

Lục Khiêm ôm Tiểu Lục U, nhẹ nhàng dỗ dành, cô bé sốt nên rất khó chịu, cọ cọ trong lòng bố, còn lúng búng nói thầm gì đó.

Tiểu Thước Thước đứng ở một bên, lo lắng đến mức đi vòng vòng.

Lục Khiêm chỉ dịu dàng dỗ con.

Ông ngước mắt lên nhìn Minh Châu, mềm giọng nói: "Em thay váy trước đi, lát nữa còn phải dỗ con ngủ."

Minh Châu khe khẽ kiểm tra con gái. May mà sốt không quá cao.

Cô lên lầu thay quần áo, Lục Khiêm đang ở dưới ngọn đèn pha lê, ôm Tiểu Lục

Cô bé dường như tỉnh dậy.

Nhận ra bố mình, cô bé liền mở to mắt, mong mỏi nhìn ông.

Lục Khiêm không nhịn được lại hôn vài cái.

Tiểu Thước Thước cong môi cười.

Lục Khiêm ngồi xuống ghế sô pha, để Lục Thước ngồi cạnh mình, cậu bé miễn cưỡng ngồi xuống, ông dịu giọng hỏi: "Ngày mai con phải đến trường, sao vẫn chưa ngủ?"

Nhưng cậu bé dừng bước, quay lại nhìn Lục Khiêm.

Đêm khuya, đèn pha lê sáng tỏ.

Người đàn ông mặc bộ u phục đen trắng, đẹp hệt như người bố trong ký ức của cậu bé, đang ngồi trong nhà dỗ em gái, hẳn là ông ấy sẽ không đi nữa phải không?

Khuôn mặt thanh tú trắng nõn của Tiểu Thước Thước lập tức nhăn lại.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...