🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1135: Ôn Noãn cười gượng

Anh sắp xếp rất tốt.

Ôn Noãn cũng không kiên trì, cô ừ một tiếng.

Hoắc Minh nhìn đám trẻ ở phía xa, đang vẽ búp bê gốm, rất nghiêm túc. Anh khẽ vuốt mũi Ôn Noãn: “Hôm nay hình như em có tâm sự?”

Ôn Noãn cười gượng.

Cô đè thấp giọng, nói với anh mấy lời gần gũi giữa vợ chồng: “Hoắc Minh, em lo cậu... Em sợ cậu trị bệnh khỏe rồi cũng không thể khiến Minh Châu hạnh phúc.”

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm. Anh nhìn cô một lát, sau đó khẽ cười.

Anh đi đến bên cửa sổ mở cửa ra, châm điếu thuốc đứng ngay đầu gió hút thuốc... Hút xong nửa điếu mới chậm rãi hỏi: “Em là sợ cậu không được sao?”

Ôn Noấn đỏ mặt.

Người làm trong nhà và bọn nhỏ đều có mặt, anh lại thản nhiên nói ra như

vậy. Hoắc Minh nhìn sảnh lớn. Anh thấp giọng khẽ cười: “Bọn họ không nghe thấy.”

Ôn Noãn đi qua, là thật lòng muốn thương lượng với anh, Hoắc Minh xoa mặt cô hỏi lại: “Nếu anh bị bệnh, cũng không được, em sẽ để ý mà chia tay sao?”

Ôn Noãn nói sẽ không. Hoắc Minh lại thấp giọng khẽ cười. Mặt Ôn Noãn nóng rần, đang định đi thì eo lại bị người giữ lại.

Hoắc Minh dập tắt điếu thuốc, bờ môi dán sát bên tai cô, nóng ấm nói: “Bệnh của cậu, không ảnh hưởng đến chuyện đó.”

Ôn Noãn: “..”

Lục Khiêm khổ sở một thời gian.

Trong thời gian này, chuyện duy nhất an ủi ông là Minh Châu đến thăm ông. Cô nửa tháng đến kiểm tra thai sản một lần, dù cô rất ít khi nói chuyện với ông, chỉ là ngồi một lát rồi đi.

Nhưng như vậy đối với Lục Khiêm mà nói đã rất mãn nguyện rồi.

Hôm nay Minh Châu dẫn Thước Thước đến.

Cô đi kiểm tra thai sản, Thước Thước thì được bảo mẫu đưa đến, cậu bé đẩy cửa để lộ cái đầu nhỏ màu trà.

Lục Khiêm vừa ngẩng lên đã thấy.

Ông thấp giọng dịu dàng nói: “Sao không đi vào?”

Tiểu Thước Thước sắp khóc rồi.

Cậu bé hít mũi, giọng khàn khàn: “Bố!”

Lục Khiêm gượng cười: “Cậu nhóc ngốc!”

Tiếu Thước Thước cũng chỉ là đứa bé, không che giấu tâm trạng như người lớn được, cậu bé kéo tay Lục Khiêm nói: “Bố... Con không trách bố! Bố mau khỏe lên ddi1”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...