🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1096: Minh Châu rất hiếm khi trả lời lại

Bình thường, Lục Khiêm vẫn sẽ gửi tin nhắn cho cô, nói chuyện với cô về con.

Minh Châu rất hiếm khi trả lời lại.

Ông liền bắt đầu gọi điện thoại, gọi tới mức cô cảm thấy phiền không thể không nghe, rõ ràng chẳng nói với nhau được mấy câu nhưng đêm nào ông cũng vẫn kiên trì gọi cho cô, mỗi khi Minh Châu cúp máy, cô đều rất buồn.

Ông hành động như thể ông thật sự rất yêu cô!

Vào những thời điểm quan trọng, cô luôn là thứ bị vứt bỏ.

Đêm khuya lạnh lẽo, cô bỗng nhiên lại muốn uống một chút rượu.

Bảo mẫu trong nhà đã hết giờ làm, Thước Thước đã ngủ, Minh Châu lấy ra một chai rượu vang đỏ lâu năm không tồi, nâng ly vì chính mình, đứng trước cửa sổ sát đất lặng lẽ uống.

Cô xuất thân giàu sang, bình thường không có sở thích gì không tốt.

Chuyện quá giới hạn nhất trong cuộc đời cô chính là yêu Lục Khiêm.

Nghĩ đến Lục Khiêm, rượu vang nhẹ nhàng cũng trở nên thô ráp, nhẹ nhàng trượt xuống cổ họng... Khiến người ta tan nát cõi lòng.

Cô không đếm được mình đã uống bao nhiêu, chỉ cảm thấy cảm giác hơi say thực sự rất thoải mái.

Chuông điện thoại kêu liên tục.

Là Lục Khiêm gọi tới.

Ông luôn tìm cơ hội và lý do để nói chuyện với cô, nhưng đêm nay Minh Châu tuyệt đối không muốn nói chuyện với ông, giằng co khoảng hai phút, cô không thể nhịn được nữa.

Có lễ là vì say rượu, lại còn là ban đêm.

Giọng cô càng thêm quyến rũ: “Lục Khiêm, ông có thể để tôi được yên tĩnh một ngày không hả?”

Lục Khiêm khựng lại một chút: “Em uống rượu!”

“Đúng vậy, tôi uống rượu! Sao nào... Tôi không thể uống rượu hả? Lục Khiêm ông vẫn còn tưởng tôi là Hoắc Minh Châu luôn ngẩng mặt lên nhìn ông, thiếu ông thì không thể sống nổi đó hả? Không phải! Từ lâu đã không phải nữa rồi!”

Lục Khiêm im lặng.

“Em uống nhiều rồi! Để anh tới chăm sóc Thước Thước.”

“Thằng bé đang ngủ!”

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng tút... tút...

Lục Khiêm cúp điện thoại.

Minh Châu ném điện thoại xuống, cơ thể cô nhẹ nhàng ngã xuống sô pha, im lặng ngẩn người.

Trong bóng tối, một bóng người nho nhỏ nhích lại gần cô.

Mềm mại vô cùng.

“Thước Thước?” Minh Châu hơi kinh ngạc.

Gô buông ly rượu xuống, không muốn để cậu bé nhìn thấy mình uống rượu.

Thước Thước quỳ bên cạnh cô, sờ sờ đầu cô, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ ơi, mẹ có đau đầu không ạ?”

Trong lòng Minh Châu hơi khó chịu.

Nhưng thứ khác, không quan trọng.

Thước Thước nghĩ cô đang nói dối, uống rượu, đầu chắc chắn sẽ đau.

Cậu nhóc đá dép lê, chạy vào phòng tắm vắt một chiếc khăn mặt ấm rồi lại chạy ra cẩn thận đặt khăn lên trán cô.

Minh Châu thấy dễ chịu hơn nhiều. Tiểu Thước Thước dựa vào lòng cô.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...