🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1074: Hôm nay dạo phố thế nào?

Lục Khiêm khẽ đóng cửa lại, nhẹ giọng nói: “Muộn như vậy rồi con xem kịch bản sao?”

Minh Châu ngước mắt nhìn ông.

Ánh mắt cô vui mừng nhưng vẫn cẩn thận dè dặt, không để ông phát hiện. Lục Khiêm tựa vào cửa.

Ông nhẹ nhàng cởi nút áo, giọng điệu oán trách: “Mệt chết mất!”

Ông rất biết cách nắm bắt phụ nữ.

Tỏ ra yếu đuối đúng lúc, có thể khiến người phụ nữ thương cảm, ít nhất Minh Châu cũng có chút đau lòng.

Chỉ là cô không chịu đi qua.

Lục Khiêm cười nhạt, ngồi bên cạnh cô, khế xoa đầu cô.

“Hôm nay dạo phố thế nào?”

Minh Châu nói với ông về tình hình của Ôn Noãn, sau đó cũng không nghĩ nhiều mà nói: “Đợi sau khi Hoắc Kiều sinh ra, anh trai với Ôn Noãn đã có hai cô nhóc rồi.”

Bọn họ thì chằng có bé gái nào.

Lục Khiêm vẫn cười, ông tựa vào sô pha, thân thể thực sự quá mệt không muốn làm lắm.

Nhưng ông vẫn ôm cô vào lòng.

Giữ một tay cô, kéo vào bên trong áo sơ mi đã nới rộng của ông, để cô chạm vào làn da ấm áp của mình.

Minh Châu rút tay về.

“Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy!”

Lục Khiêm nho nhã khế cười: “Nhà chúng ta không phải có một cô bé rồi sao!” Nói rồi ông khẽ vuốt mái tóc đen dài của cô.

Minh Châu hiểu ngay.

Cô có chút ngượng ngùng, dù sao cũng không còn trẻ nữa.

“Xấu hổ sao?” Lục Khiêm nghỉ ngơi một lát đã khỏe lại, cũng muốn làm gì đó. Minh Châu đẩy vai ông: “Có chuyện nghiêm túc cần nói với anh đấy!”

Lục Khiêm thả lỏng tay cô.

Ông đứng dậy, chậm rãi cởi thắt lưng, bộ dạng như định đi tắm: “Chuyện gì?” Minh Châu ngẩng đầu nhìn ông.

Ông cởi quần áo mà không hề e ngại cô, vẻ mặt bình tĩnh như thường.

Cô thực sự bội phục da mặt dày của ông.

Lục Khiêm cởi cũng gần hết, nhìn cô: “Thấy sắc bất tỉnh rồi sao? Không phải có chuyện nghiêm túc sao?”

Minh Châu ngồi dựa lại, giả vờ như xem kịch bản.

Qua một lúc, cô như bị chọc giận mà nói: “Em chỉ là, chỉ là cảm thấy nên đưa bà cụ đến thôi!”

Lục Khiêm ngồi đối diện với cô.

“Sao vậy? Có phải giận rồi không?”

Minh Châu nhìn anh, cô không nỡ bà cụ.

Lục Khiêm khẽ vuốt mái tóc đen dài của cô, thấp giọng nói: “Nghĩ gì vậy! Sao anh có thể để mặc bà ấy chứ, cũng chỉ là chuyện mấy năm nay thôi, qua mấy năm chúng ta đưa Thước Thước về thành phố C, đến lúc đó em không thể nhớ nhà mà khóc đâu đấy.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...