🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1055: Lục Khiêm sờ đầu cô bé

Có đứa bé này, Lục Khiêm sẽ mãi luôn sống dưới sự áy náy.

Lục Khiêm đứng ngoài phòng bệnh nhìn Manh Manh.

Manh Manh lớn hơn Thước Thước một hai tuổi, khuôn mặt khá giống Lục Quân.

Khi trời đã rạng sáng, Manh Manh cũng tỉnh lại.

Cô bé mở đôi mắt to tròn nhìn Lục Khiêm, giọng nói cứ như con mèo nhỏ: “Chú.”

Lục Khiêm sờ đầu cô bé.

Ông dịu dàng nói: “Không có chuyện gì hết! Manh Manh ngủ một giấc là tốt rồi: Manh Manh nghe lời nhắm mắt lại. Khuôn mặt nhỏ bình tĩnh mà đáng yêu.

Lục Khiêm lại nói chuyện với bác sĩ, lúc này điện thoại di động vang lên, đó là số điện thoại riêng của Lục Viên.

Ông tưởng rằng bà cụ lại muốn mắng ông

Chút nữa rồi giải thích sau, ông không nghe máy.

Ông lại nhìn Manh Manh đã ngủ, các chỉ số cơ thể cũng bình thường. Lục Khiêm đứng dậy.

Lam Tử Mi đứng bên cạnh cửa, khuôn mặt hiền lành xinh đẹp kia mang theo †oan tính.

Lục Khiêm nói nhẹ: “Điều kiện của bố mẹ Lục Quân rất tốt, cho Manh Manh qua sống ở nhà họ Lục là một lựa chọn rất tốt. Cô suy nghĩ cho kĩ đi!”

Lam Tử Mi cười nhẹ.

Chỉ đơn giản là ông muốn đẩy cô ta qua thành phố T thôi!

'Trừ Manh Manh, bọn họ còn không tính là bạn bè.

Lục Khiêm không nói nhiều trực tiếp lái xe về Lục Viên.

Đến Lục Viên, ông không thấy Minh Châu và Thước Thước đâu.

Người giúp việc nói: “Cậu chủ nhỏ bị viêm ruột thừa, đã đưa đến bệnh viện rồi!"

Lục Khiêm cứng người.

Ông gọi cho Minh Châu ngay lập tức, sau khi gọi được, ông hỏi ngay: “Bệnh viện nào?”

Ông cứ nghĩ là cô sẽ khóc, sẽ làm loạn với ông.

Nhưng Minh Châu rất bình tĩnh nói tên địa điểm rồi cúp điện thoại.

Không thừa một chữ.

Trong lòng Lục Khiêm thấy rất thất bại, giờ phút này thậm chí ông còn không biết phải giải thích với Minh Châu như thế nào, dù ông có bao nhiêu lý do đi nữa cũng không thể thay đổi được chuyện cô phải một mình đưa Thước Thước đi bệnh viện.

Ông chạy đến bệnh viện.

Thư ký Liễu đã đến trước ông, thấy Lục Khiêm đến, anh ta đầy mồ hôi chạy. đến.

Lục Khiêm nhẹ nhàng đi đến, gọi một tiếng: “Mẹ!”

Bà cụ cười nhạo: “Tôi không dám nhận!”

Lục Khiêm đắng chát nói: “Giờ phút này mẹ đừng nói móc con nữa, Thước Thước sao rồi?”

Minh Châu là người trả lời ông.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...