🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1048: Dễ dàng hỏi được địa điểm

Đây là khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời Lục Khiêm, cô rất muốn đứng bên cạnh ông, đồng hành cùng ông.

Ông lại không gọi cô...

Nhưng cô có qua đó cũng sẽ không làm phiền ông, đến lúc đó gặp mặt nhất định ông sẽ rất vui vẻ.

Suy nghĩ của Minh Châu đơn giản, tự thuyết phục bản thân, tâm trạng lại tốt trở lại.

Hai người họ đã xa nhau gần nửa tháng, đương nhiên có nhiều lời yêu thương muốn nói.

Cô đau lòng cho Lục Khiêm, không dám nói chuyện quá nhiều đã vội ngắt điện thoại, để ông nghỉ ngơi nhiều hơn.

Bên kia, Lục Khiêm đặt điện thoại xuống, vẻ mặt bình tĩnh lại. Ông nghĩ, Minh Châu không đến cũng tốt, nếu không cô thấy thì lại nghĩ nhiều!

Minh Châu bận rộn công việc, vào đêm dự án của Lục Khiêm bắt đầu khởi động, cô đã tới thành phố C.

Nhà họ Hoắc có quan hệ nên cô không cần phải thông qua Lục Khiêm cũng vào được hiện trường, chỉ là vị trí quan sát không phải ở trung tâm.

Ban đêm, đèn đuốc sáng trưng.

Ánh sáng chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thước Thước, khiến cậu bé càng thêm hưng phấn.

Cậu bé ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói: "Mẹ ơi! Chúng ta không chỉ có thể nhìn thấy tên lửa lớn mà còn có thể nhìn thấy bố phải không?"

Minh Châu bế cậu bé lên, để cậu bé có thể nhìn xa hơn.

Tiểu Thước Thước ôm chặt cổ cô.

Xung quanh là biển người đông nghẹt.

Sau một thời gian dài chờ đợi, một vật thể màu trắng khổng lồ phát ra âm thanh ầm ầm vang vọng khắp đất trời sau khi được đốt lửa, bay lên giữa màn sương trắng.

“Thành công rồi! Bay lên rồi!”

Mọi người nín thở, vui mừng khôn xiết. Bốn năm, vô số ngày đêm, cuối cùng cũng thành công.

Minh Châu chăm chú nhìn tên lửa bay lên trời, một tầng sương mù lại hiện lên trong đôi mắt cô, cô biết đây là tâm huyết của Lục Khiêm.

Cô vui thay ông. Giờ phút này, cô rất muốn nói với ông một tiếng, chúc mừng!

Xuất thân của cô hơn người, chưa bao giờ cảm thấy kích động như thế này, không liên quan đến tình yêu.

Cô nhẹ nhàng hôn đứa trẻ trong lòng: “Mẹ đưa con đi tìm bố!”

Tới chỗ vắng người, cô gọi điện cho Lục Khiêm, thế nhưng không có ai nghe máy.

Minh Châu nghĩ hẳn là do ông đang bận rộn nhiều việc, liền gọi điện thoại cho thư ký Liễu.

Thư ký Liễu nghe máy, giọng rất lớn: “Minh Châu, tìm ông Lục sao?” Minh Châu ừ một tiếng.

Cô nói: “Tôi đang ở hiện trường phóng tên lửa đây! Chú Liễu, Lục Khiêm ở đâu vậy? Bây giờ tôi đi tìm ông ấy!”

Thư ký Liễu ở đầu dây bên kia rõ ràng cứng đờ lại.

Một lát sau, anh ta mới đè giọng xuống, nói: “Có lẽ là ông Lục đang có việc rồi! Hay là thế này, tôi xếp xe đưa cô và cậu chủ nhỏ về nhà họ Lục trước nhé, đợi ông Lục xong việc rồi sẽ về với hai người.”

Minh Châu không muốn như vậy.

Hiện tại cô chỉ muốn gặp Lục Khiêm, đúng lúc này tín hiệu điện thoại lại không tốt, ngắt máy.

Cô dứt khoát đi hỏi nhân viên công tác.

Dễ dàng hỏi được địa điểm.

Thước Thước sợ mẹ mệt, trượt xuống dưới, nắm tay mẹ tung tăng vui vẻ.

Minh Châu cảm thấy con trai nhỏ nhà mình đã trưởng thành rồi!

Mãi đến khi đến trước khán đàn, trên mặt cô vẫn mang theo nụ cười, thế nhưng khi cô đứng bên dưới ngẩng mặt nhìn lên người đàn ông kia, cô lại ngây ngẩn cả người.

Lục Khiêm ở đó.

Nhưng ông không chỉ có một mình.

Trong lòng ông đang ôm một cô bé vô cùng xinh xắn, nhìn có vẻ rất thân mật, đứng bên cạnh ông là một bóng dáng quen thuộc, nếu đó là người khác, có lẽ Minh Châu sẽ không nghĩ nhiều.

Nhưng người này lại là Lam Tử Mil

Lúc này, ông đang ôm cô bé kia, cô bé kia còn hôn lên mặt ông.

Mà ông lại nhìn lên bầu trời đêm, nhẹ nhàng nói chuyện cùng Lam Tử Mi bên cạnh, ánh mắt dịu dàng khó nói nên lời.

Minh Châu và ông đã dây dưa với nhau nhiều năm.

Cô cũng đã từng trải qua những khoảnh khắc đau lòng tuyệt vọng.

Nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như giây phút này!

Trẻ con nhiều khi rất nhạy cảm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé xị xuống, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói với mẹ: “Mẹ đừng khóc!”

Đúng lúc này, Lục Khiêm nhìn xuống dưới sân khấu. Ông nhìn thấy Minh Châu

Cô đang khóc...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...