Lảm nhảm xong, cô thúc giục anh: “Anh ra tiếp khách đi! Em không sao!” Hoắc Minh sờ mặt cô, đi ra ngoài.
Sảnh lớn đang rất náo nhiệt.
Ông Cố quyết tâm kết bạn, Lục Khiêm mạnh vì gạo bạo vì tiền, cả hai nhanh chóng làm quen với nhau.
Hoắc Minh biết việc làm ăn của ông Cố khá tốt.
Trên tay ông ta có một dự án nguồn năng lượng mới rất phù hợp với Lục Khiêm.
Vì thế lại gia nhập vào bàn rượu.
Bà cụ và dì Nguyễn đã ăn xong, dắt bọn nhỏ đi sang một bên, chỉ dư lại mấy người đàn ông ngồi uống rượu thuận tay nói chuyện làm ăn.
Ông Cố nhắc mãi về Ôn Noãn, muốn cô dìu dắt Cố Vân Phàm.
Đề tài của Hoắc Minh chỉ vây quanh vấn đề về dự án nguồn năng lượng mới kia.
Sao Lục Khiêm có thể không biết?
Một bữa cơm, ăn ra đủ loại tâm tình, chỉ có Cố Vân Phàm nhàm chán đến mức muốn quay mòng mòng.
Đêm khuya, cuối cùng tiệc rượu cũng kết thúc.
Lục Khiêm tiên khách, Hoắc Minh thừa dịp rượu chưa ngấm, trở lại phòng ngủ.
Ôn Noãn vẫn chưa ngủ, anh rất ngạc nhiên.
Giày da cũng chưa cởi đã bò lên trên giường nằm ở bên cạnh cô, ôm chầm lấy người cô, chôn mặt vào trong bụng nhỏ của cô, rồi lại cảm thấy không đủ, duỗi †ay sờ soạng vào bên trong ổ chăn.
Ôn Noãn mềm giọng nói: “Anh đừng có sờ lung tung! Tay lạnh.”
Hoắc Minh cười nhẹ ra tiếng.
“Chỗ nào lạnh! Rõ ràng rất nóng mài”
Ôn Noấn kéo anh lên, nằm đối diện với anh, cánh tay thon thả vươn ra khỏi ổ chăn ôm lấy cổ anh, nhẹ nhàng thương lượng với anh: “Đêm nay em ngủ với bà ngoại!”
Hoắc Minh chống lên trán cô.
Anh lẩm bẩm: “Đã nằm trong chăn rồi, trời lại lạnh.”
Ôn Noãn biết anh không đồng ý, khó có khi làm nũng với anh, cuối cùng phải đáp ứng với điều kiện không được xem là công bằng cho lắm.
Đó tất nhiên là chuyện mà người đàn ông nào cũng thích. Hoắc Minh uống rượu xong làm sao mà nghe được những lời này.
Vừa nói vừa hôn bụng cô.
Trong lòng Ôn Noãn mềm nhữn, vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh: “Sao anh biết em có việc?”
Sau khi Hoắc Minh uống rượu, lời nói không còn quá cẩn thận.
Anh cười nhẹ: “Cả trong cả ngoài em anh đã sờ hết rồi! Mông dịch một cái là anh biết em muốn bay đi đâu, Tổng Giám đốc Ôn, em không thể gạt được anh!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?