18.
Vì xử lý cấp tốc nên đống đồ đó không bị mưa làm hỏng.
Tôi lại một lần nữa nhờ người đem bán hết toàn bộ.
Có tiền về tay, tôi lập tức đem đầu tư vào dự án mà Trì Dã từng nhắc đến — cái của anh đàn anh kia.
Anh ấy tên là Tôn Hạo.
Tôi không vòng vo:
“Tôi với Trì Dã, thân lắm.”
“Tôi đầu tư cho anh 8 triệu, lấy 10% cổ phần. Không quá đáng chứ?”
Anh ấy lắc đầu.
“Tầm vài hôm nữa, Trì Dã sẽ đầu tư thêm cho anh 20 triệu.”
“Bạn thân của anh ấy là Kỷ Diên, cũng sẽ góp 10 triệu nữa.”
“Anh à, hai năm nữa tôi tin chắc anh sẽ thành công.”
Tôn Hạo nhìn tôi, đôi mắt rưng rưng, tưởng là do tôi đã thuyết phục được nhà đầu tư.
Tôi cau mày:
“Anh đừng như vậy, phải đường hoàng, tự tin lên.”
Kể từ đó, toàn bộ số tiền “trời cho” trong tay tôi đều đã được đầu tư hết.
Cổ phiếu cũng mang về thêm 1 triệu lợi nhuận.
Cũng đủ cho tôi trang trải chi tiêu hai năm còn lại rồi.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?